Cốc, cốc, cốc! Đi tới cửa, hắn trực tiếp giơ tay gõ cửa, không còn rụt rè như trước nữa. Két! Cửa gỗ trực tiếp bị hắn gõ mà mở ra. Lạc Thanh Chu hơi giật mình, theo khe cửa nhìn thoáng qua bên trong, lại gõ vài cái, thấy không có người đáp lại mới đẩy cửa ra, đi vào. Trong sân, tuyết đọng, yên tĩnh không tiếng động. - Chẳng lẽ đều ngủ rồi sao? Hắn do dự một chút, đi về phía hành lang, đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy trong phòng bên cạnh truyền đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.