- Xoạt! Bọt nước dâng lên, Lạc Thanh Chu đột nhiên nâng người lên. Lúc này còn ẩn giấu, hoàn toàn là lừa mình dối người, tự rước lấy nhục. - A! Người nào? Bại hoại từ đâu tới, vậy mà trốn ở đáy nước, muốn nhìn lén ta cùng Thiền Thiền tắm rửa? Có phải còn muốn nhân cơ hội giúp người ta xoa bóp hay không? Đồ trứng thối! Bách Linh đột nhiên kinh hô một tiếng, vẻ mặt kinh sợ. Lập tức lại mở to hai mắt, nhìn về phía trong hồ nói: - A, cô gia!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.