Thiếu nữ lắc đầu, nói: - Không cần thiết, cảm ơn ngươi. Lạc Thanh Chu nói. - Chuyện nên làm. Hoàng hôn chạng vạng, chiếu lên người hai người. Trong tiểu viện bỗng trở nên im lặng. - Quận chúa, ngươi như vậy không mệt sao? - Không mệt, chỉ cần ngươi thích, bổn quận chúa có thể kiên trì cho đến hừng đông, muốn thử một chút không? - Quận chúa, đây là cung điện của bệ hạ, ta là phu quân của bệ hạ, xin tự trọng. - Ồ, ngươi thử sờ tất chân ta một chút, đoán xem từ đâu tới. - Ta không sờ. Ban ngày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.