Lập tức, toàn bộ gương mặt chôn vào mái tóc mềm mại của nàng, dịu dàng cọ xát, tham lam ngửi. Thiếu nữ đứng trước cửa sổ, không nhúc nhích, vẫn không phản kháng, cũng không nói gì, chỉ là trong con ngươi, lộ ra một tia ôn nhu khó thấy. - Ô—— Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng kèn trầm thấp. Ngay sau đó, tiếng chuông dồn dập vang lên. Tiếng gầm giận dữ của tướng sĩ Đại Viêm cũng vang lên trên tường thành. Ma nhân lại công thành. Lạc Thanh Chu buông nàng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.