Ai ngờ hắn vừa đứng lên, Lạc Ngọc đã từ trên lôi đài nhào tới, lại ‘Oanh’ một quyền đập vào lồng ngực của hắn. - Răng rắc! m thanh xương cốt đứt gãy vang lên. Tần Xuyên lần nữa bay ra ngoài. Hai mắt Lạc Ngọc đỏ lên, khí thế toàn thân đáng sợ, song quyền lấp lóe quyền mang, còn muốn đuổi theo, quan chủ khảo đột nhiên hô: - Chờ một chút. Đành phải cắn răng, dừng bước. Tần Xuyên nặng nề mà té ngã trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy máu tươi, ngực lõm xuống,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.