Lạc Thanh Chu nói: - Cho tiền lì xì cũng được, ngươi phải quỳ xuống chúc tết ta. - Cút! Đao Linh đá một cái, mấy mảnh lá trúc bay lên, đánh vào mặt hắn. Lạc Thanh Chu không để ý đến lá trúc, tay phải thò ra, trong nháy mắt chân trái nàng chuẩn bị thu lại, hắn đã nắm chặt mắt cá chân của nàng. Mà mấy phiến lá trúc kia bị kình phong quanh thân hắn ngăn cách, rơi lả tả trên mặt đất. - Sư tỷ, đây chính là bao lì xì ngươi chuẩn bị cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.