Lạc Thanh Chu không có cách nào trả lời, chỉ có thể ra vẻ cao thâm nói: - Không biết. - ...... La Thường cả người mềm nhũn ngồi trên mặt đất, lo sợ bất an nhìn hắn một cái, không dám hỏi lại. Lúc này, hắn chính là thần, có quyền phán định sinh tử của mấy người bọn họ. Ai dám chọc giận hắn chứ? Mặc dù không trúng độc, dựa vào độ tàn bạo và đáng sợ vừa rồi của hắn, ai dám tự tìm đường chết? Điều khiến nàng cảm thấy buồn bực và im lặng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.