Tống Như Nguyệt tự nhủ xuống giường, duỗi lưng một cái, lộ ra đường cong tư thái linh lung. Nàng đột nhiên lại xoay người, đi về tới chỗ giường, miệng lại nói: - Phải xem nha đầu này, một đêm nay cũng không có lên tiếng, có chút không đúng. Sắc mặt Lạc Thanh Chu đột biến, cuống quít rút đầu vào trong chăn, cả người chăm chú núp ở trong ngực thiếu nữ bên cạnh, trái tim phốc phốc, cơ hồ muốn nhảy ra cổ họng. Xong. Lần này là xong thật... Chỉ cần nàng xốc màn lên,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.