Lạc Thanh Chu không nói gì thêm, tựa ở trên đại thụ bên cạnh, trong đầu không khỏi hiển hiện ta từng li từng tí cảnh tượng đã từng ở cùng với nàng. Ánh trăng như sương, chiếu đầy mặt đất. Gió đêm mang theo hơi lạnh, thổi tới hương hoa trên đỉnh núi, sau đó lại dẫn trí nhớ của hắn, dần dần bay xa... Đao tỷ yên lặng rời đi, vào trong nhà. Trong phòng rất nhanh an tĩnh lại. Không biết qua bao lâu. Tô Phong Tô Vũ từ bên cạnh đường nhỏ đi tới, mặt mũi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.