Vừa tới tiểu viện, Bách Linh đã chạy đến cửa chính, đặt bông hoa trong tay ở bên miệng, nghiêng gương mặt xinh đẹp, có chút cúi đầu, buông thõng lông mi thật dài, ra vẻ xấu hổ mà nói: - Cô gia, ta phải đi về rồi. Ngươi có lời gì, chờ ban đêm lại đi nói với ta đi... Cô gia muốn thì phải xin tiểu thư, không phải vậy người ta sẽ không dám đáp ứng cô gia đâu. Người ta chỉ là tiểu thị nữ, thân bất do kỷ. Nói xong, ngượng ngùng chạy đi. Lạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.