Không biết qua bao lâu, Lạc Thanh Chu giật mình tỉnh lại, lập tức lảo đảo một chút về sau, ngồi trên mặt đất, rốt cục tránh thoát miệng nhỏ mềm mại mang theo một tia lạnh buốt của thiếu nữ. Nhưng trong lòng bàn tay hắn vẫn như cũ cầm chân nhỏ tiêm tú đáng yêu của thiếu nữ. Gương mặt Tần Vi Mặc đỏ ửng xinh đẹp như ráng chiều, hai con ngươi thu thuỷ nhẹ nhàng nhìn hắn, khóe miệng lộ ra mỉm cười, giống như còn mang theo vẻ đắc ý, ngữ khí nhu hòa, lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.