Là bằng hữu một mực bồi tiếp nàng, là thân nhân một mực cho nàng cảm giác an toàn, cũng là vật liệu quý báu nhất nàng không rời không bỏ. Nhưng bây giờ, nó lại gãy mất, bị hắn không biết từ nơi nào lấy ra cây gậy vừa đen lại xấu đánh gãy... Nhìn con ngươi thiếu nữ lập lòe lệ quang cùng miệng nhỏ dẹp xuống đầy ủy khuất, hắn đau lòng... - Thiền Thiền... Ta sai rồi... Hắn lần nữa nói xin lỗi, ngay cả mình cũng cảm thấy bất lực. Hắn vứt xuống cây gậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.