Hạ Thiền không để ý tới hắn, ánh mắt nhìn về phía mu bàn tay của hắn. Lạc Thanh Chu đem cục mực đưa tới trước mặt của nàng, nói: - Không sao đâu, cô gia luyện công bị thương, mài mực đi. Hạ Thiền dừng một chút, tiếp nhận cục mực, đặt kiếm trong tay ở trên bệ cửa sổ bên cạnh, cúi đầu, yên lặng mài mực. Mùi mực nhàn nhạt rất nhanh tràn ngập căn phòng. Nàng thích ngửi cái mùi này. Tựa như là hương vị trên người hắn... Lạc Thanh Chu nâng bút chấm mực,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.