Lạc Thanh Chu đối mặt ánh mắt nàng, không kiêu ngạo không tự ti nói: - Nương tử nhà ta. Lệnh Hồ Thanh Trúc giật mình, lại nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn về biển mây phía trước mặt, thản nhiên thở ra một hơi: - Hô. Vách đá lần nữa rơi vào trầm mặc. Một lúc sau, Lệnh Hồ Thanh Trúc mới lạnh như băng mở miệng nói: - Không sao, bộ kiếm pháp kia là ngươi có được, ngươi muốn theo ai tu luyện, thì cứ tu luyện. Bất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.