Xe ngựa vừa đi vừa nghỉ, rốt cục tiến vào nội thành. Lúc đi qua tiệm sách Mặc Tuyết, Lạc Thanh Chu vén màn cửa lên nhìn thoáng qua, đột nhiên nhìn thấy cửa ra vào tiệm sách đang có một đôi mắt cũng đang nhìn hắn. - Lạc công tử! Trời còn chưa sáng đã ra khỏi giường, Nam Cung Tuyết Y ở chỗ này đau khổ đợi rất lâu lập tức kích động chạy tới trước xe ngựa hô: - Vi Mặc! Vi Mặc! Mau đỡ ta đi lên. Chu quản gia đánh xe, vội vàng ghì ngựa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.