Mà ở cửa, không biết từ khi nào, trưởng công chúa mặc một bộ hỉ bào đỏ rực, tóc dài xõa tung, đang cầm trường thương, vô thanh vô tức đứng ở đó. Giữa đôi lông mày của nàng là một ấn ký hoả diễm đỏ tươi sáng rực. Nhưng giờ phút này trên mặt nàng lại tràn ngập phức tạp, tay nàng nắm trường thương, đang run rẩy... Giờ khắc này, tất cả âm thanh giống như đều đột nhiên dừng lại, giống như tất cả động tác, đều dừng lại ở nơi đó. Ngay cả không khí, cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.