Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 165


Khâu Kiệt chạy đến trước thiết bị monitor kia, cẩn thận xem xét các chỉ số khác nhau trên đó, rồi lại đi đến bên cạnh Tử Hàm để kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô bé bằng các thủ pháp chuyên nghiệp.


Tất cả trạng thái đều nói cho hắn biết.


Cô bé chưa chết!


Hơn nữa phẫu thuật đã thành công.


Các chỉ số ổn định đến mức không thể ổn định hơn!


“Chuyện này sao có thể…”, Khâu Kiệt không dám tin, lẽ nào nam thanh niên kia thật sự có thể kéo cô bé từ quỷ môn quan trở về sao?


Không chỉ hắn mà hai bác sĩ khác cũng không thể tin được.


Bọn họ đã đích thân tham gia vào ca phẫu thuật cho cô bé, khi tất cả các cơ quan của cô bé có dấu hiệu suy kiệt.


Trong tình huống này, cho dù thần thánh có đến cũng không cứu được.


Hai người nhà của bệnh nhân không hiểu thiết bị máy móc thể hiện điều gì nhưng họ cũng biết bé gái trên giường bệnh không có chuyện gì.


Sắc mặt đội trưởng Trương hơi đanh lại, sự tin tưởng của ông ta đối với Khâu Kiệt nhanh chóng giảm xuống: “Giáo sư Khâu, ông giải thích đi”.


“Chắc chắn là do tôi cứu sống!”, Khâu Kiệt không tin Trần Đức đã cứu Tử Hàm: “Ca phẫu thuật của chúng tôi hẳn đã thành công rồi, chỉ là thiết bị máy móc lúc đó bị trục trặc!”


“Không sai, nhất định là như vậy.”


Hắn càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình, một kẻ ngoài ngành dựa vào cái gì mà có thể cứu người, nhất định lúc đó bọn họ đã phán đoán sai.


“Mọi người ra ngoài đi, Tử Hàm cần phải nghỉ ngơi”, Trần Đức lạnh lùng nói, trong phòng mổ có quá nhiều người, anh không muốn quấy nhiễu Tử Hàm.


“Mọi chuyện đã được xác nhận, chúng ta ra ngoài thôi”, đội trưởng Trương cũng nói.


Mọi người không thể không rời khỏi phòng phẫu thuật.


“Tình hình thế nào?”, bác sĩ đang đợi ngoài cửa hỏi.


“Còn sống, cô bé thực sự sống lại rồi”, một bác sĩ kể lại tình hình bên trong.


Pha cho mình một chén trà xong, Tống Thiên Vũ mới thủng thẳng: “Bát Hoang, tôi gọi cậu đến đây là muốn nói với cậu, những ngày còn lại này cậu nhất định phải bảo vệ Ngữ Yên”.


“Hửm?”


Trần Đức cau mày, ý thực được sự việc có vẻ nghiêm trọng, nếu không Tống Thiên Vũ cũng không cần gọi riêng anh đến nói những lời này.


“Chủ tịch Tống, gần đây xảy ra chuyện gì à?”


Tống Thiên Vũ thận trọng gật đầu thở dài: “Có vài việc vốn là bí mật nội bộ của tập đoàn, không thể tùy tiện nói với người ngoài”.


“Nhưng mà, giờ tôi có nói cho cậu biết cũng không sao”.


“Trước đây, tập đoàn dược chúng tôi đã tình cờ nghiên cứu ra một loại thuốc sinh hóa, nguyện vọng ban đầu của chúng tôi vốn là nghiên cứu kháng thể một loại virus, thế nhưng lúc thử nghiệm thuốc, phát hiện thực ra nó là thuốc độc”.


“Có nói nữa chắc cậu cũng không hiểu, nói chung, loại thuốc này nếu tiêm vào cơ thể động vật sẽ sản sinh ra một loại virus truyền nhiễm, virus này lây lan cực nhanh, có thể lây qua không khí”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK