Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 215


Chuyện hồi nhỏ, bây giờ nghĩ lại cảm thấy khá là thú vị, Miêu Tiểu Thanh che miệng cười vui vẻ.


“Trần Đức, hay là… giúp tôi một việc nhé?”, Miêu Tiểu Thanh nói.


“Hả? Chuyện gì vậy, có thể giúp thì tôi nhất định giúp”, lúc nhỏ, Trần Đức và Miêu Tiểu Thanh cực kỳ thân nhau.


Khi đó, anh lớn lên trong cô nhi viện, cả trường chỉ có Miêu Tiểu Thanh là không cười nhạo anh.


Người khác bắt nạt Miêu Tiểu Thanh, anh cũng sẽ giúp đỡ.


Mặc dù cả hai đã không gặp nhau hơn mười năm, tính cách của bọn họ cũng đã thay đổi về mọi mặt nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn không hề thay đổi.


“Trong khoảng thời gian này, bố mẹ tôi cứ bảo tôi đi xem mắt, tối nay có tiệc rượu, bọn họ nhất định sẽ bắt tôi tham gia, bảo là đi làm quen với mấy cậu chủ đình giàu có, tôi phiền muốn chết được, hay là cậu giả làm bạn trai tôi đến đó ứng phó một chút nhé”.


“Được!”


Trần Đức ngẫm nghĩ, cuối cùng không từ chối. Cả hai hẹn thời gian cùng địa điểm gặp mặt rồi mới rời đi.


Lúc đi đến bệnh viện, Tử Hàm đang nằm trên giường bệnh đọc sách, vừa thấy Trần Đức, cô bé lập tức nhào vào lòng anh: “Anh Bát Hoang, cuối cùng anh cũng đến rồi, em nhớ anh chết đi được!”


“Vậy à, anh cũng nhớ em!”, Trần Đức ôm lấy Tử Hàm, yêu chiều nói.


“Bẹp!”


Tử Hàm hôn mạnh lên má anh: “Anh Bát Hoang, lúc nào thì Tử Hàm mới có thể ra viện?”


“Sẽ sớm thôi!”, Trần Đức nhéo mũi cô bé: “Chỉ cần em ngoan ngoãn, ăn thật nhiều, siêng năng luyện tập thì không bao lâu nữa sẽ khỏe lại thôi, chờ em khỏe, anh sẽ đưa em đến công viên trò chơi, có được không?”


“Được ạ!”


“Lại đây, ăn bánh ngọt nào!”


“Wow, cảm ơn anh!”


Bệnh tình của Tử Hàm đã có nhiều chuyển biến tốt, dường như cô bé không còn đau đớn nữa, thoạt nhìn rất hào hứng, vui vẻ, cầm lấy bánh mì ăn từng chút một.


“Anh Trần…”


Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh yếu ớt, Trần Đức quay đầu lại thì thấy một người đàn ông đang đứng ở cửa.


Trần Đức biết người đàn ông này. Ngày đó, vì một cậu bé ngồi xe lăn mà Tử Hàm bị Lộ Tùng Minh dọa dẫm, và người đàn ông này hiển nhiên là bố của cậu bé kia. Anh ta xách theo một giỏ hoa quả, vẻ mặt ngượng ngùng.


“Là anh à, mời vào!”, người tới là khách, Trần Đức liền đứng lên tiếp đón.


“Bịch!”


Ai ngờ, vừa bước vào, anh ta lập tức quỳ xuống trước mặt anh: “Anh Trần, xin anh hãy cứu con tôi!”


Trong phòng bệnh…


Bố cậu bé kia đột nhiên quỳ xuống khiến Trần Đức trở tay không kịp, anh vội hỏi: “Có chuyện gì? Đứng lên rồi nói!”


“Anh Trần, chuyện ngày hôm đó, tôi thay mặt cả gia đình xin lỗi anh!”, người đàn ông thành khẩn nói: “Hôm đó, thái độ chối bỏ trách nhiệm của chúng tôi quả thật không đúng, hiện tại tính mệnh con tôi đang gặp nguy hiểm, xin anh Trần hãy cứu thằng bé!”


Người đàn ông này biết rất rõ chuyện của Trần Đức, thậm chí, trong cùng ngày hôm đó, anh ta và vợ cũng có mặt tại bệnh viện, chứng kiến quá trình giải phẫu cho Tử Hàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK