Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 54


“Ha ha, tôi thật sự không biết anh lấy đâu ra cái dũng khí đó”, một người khác liếc nhìn Trần Đức nói: “Nhìn lại thể trạng của anh đi, hôm nay nếu như anh không bị đánh tàn phế thì đã là may mắn lắm rồi”.


“Tôi nghĩ anh không nên đến câu lạc bộ võ thuật, người như anh không xứng để đến đó đâu, nếu như thật sự muốn đi thì anh phải đánh thắng tôi trước đã”, người cuối cùng rất thô lỗ, vừa nói vừa tung một quyền vào đầu của Trần Đức.


Đám nhóc bây giờ tính tình đều thô lỗ như vậy sao, không vừa ý nhau thì liền muốn ra tay đánh nhau?


Trần Đức không hề né tránh, ngay lập tức tung ra một quyền đối kháng.


“Bốp!”


Một thanh âm nặng nề vang lên, nét mặt của thanh niên kia ngay lập tức thay đổi, miệng thì kêu rên ầm ĩ: “Hự… á á á…”


Anh ta liên tục lắc lắc bàn tay, một quyền của Trần Đức đánh thẳng vào nắm tay của anh ta đã khiến cho nắm tay của anh ta đau đớn vô cùng, năm ngón tay không thể nào dùng lực được nữa.


Hai người còn lại hết sức kinh ngạc, cả hai đều tung ra một quyền, sao trình độ lại chênh lệch đến như thế?


“Anh Hạo, anh không sao chứ?”


Hai người đi đến bên cạnh thanh niên kia, phát hiện nắm tay của anh ta đã đỏ bừng như bị lửa đốt, nhịn không được phải liếc nhìn Trần Đức một cái.


“Sao, hai người cũng muốn ra tay phải không?”, Trần Đức bình tĩnh không chút hoảng sợ hỏi.


“Trần Bát Hoang, anh đừng kiêu ngạo, các thành viên trong câu lạc bộ võ thuật đều là cao thủ!”, một người lại nói: “Nếu như có bản lĩnh thì tiếp tục đi theo chúng tôi!”


Ba người bọn họ không dám so tài với Trần Đức, cho nên ngay lập tức dẫn Trần Đức đến câu lạc bộ võ thuật, năm phút sau bọn họ đã đến một phòng sinh hoạt rộng hơn 300 mét vuông.


Lúc này bên trong phòng sinh hoạt đã có hơn một trăm người đứng chờ, tất cả đều là sinh viên học viện thương mại si mê võ thuật, khi biết được tin Trần Đức thách thức câu lạc bộ võ thuật thì ai cũng nhanh chóng chạy đến xem thử.


Ba cô gái Tống Ngữ Yên, Lâm Dao và Tô An Khê cũng đang ở đó, ai cũng tỏa sáng lấp lánh, rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về phía họ.


Cho dù Tô An Khê cũng không xinh đẹp đến như vậy nhưng vẫn có nhiều người chào đón cô ả bởi vì cô ả đi cùng với hai cô nàng kia. Tô An Khê mỉm cười đáp lại mọi người, còn Tống Ngữ Yên và Lâm Dao thì không để ý lắm.


Chính giữa phòng sinh hoạt có một sân đấu nâng cao, đây là nơi tập luyện của các thành viên trong câu lạc bộ võ thuật, cả câu lạc bộ võ thuật chỉ có 19 người.


Hôm nay 19 người đó đều đang có mặt ở đây, nhìn ai cũng oai phong bệ vệ, hơn nữa dường như ai cũng đang nổi nóng, chỉ có duy nhất một người đang đứng trước mặt ba người Tống Ngữ Yên nói chuyện vui vẻ.


Anh ta chính là anh lớn của câu lạc bộ võ thuật, Vương Hạo Minh.


Vương Hạo Minh cũng là người có nền tảng gia đình tốt, anh ta đã tập luyện taekwondo từ khi còn học tiểu học, từng là nhà vô địch võ thuật trong học viện thương mại và đại diện cho học viện thương mại giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi taekwondo bên ngoài.


“Trưởng câu lạc bộ, anh nhất định phải dạy cho cái tên đó một bài học”, Tô An Khê nói: “Không thể để cho anh ta mang Ngữ Yên của chúng ta đi được”.


“An Khê, cậu nói gì vậy?”, Tống Ngữ Yên nói: “Anh ta không thể nào theo đuổi tớ được”.


“Ha ha, cho dù anh ta có theo đuổi được em hay không thì hôm nay anh nhất định cũng phải dạy cho anh ta một bài học, phải cho anh ta biết câu lạc bộ võ thuật không phải là nơi dễ dàng để cho anh ta khiêu khích”, Vương Hạo Minh nói như đã nắm chắc thắng lợi trong tay: “Hơn nữa anh ta còn dám đánh người của câu lạc bộ võ thuật, chuyện này anh không thể bỏ qua được”.


“Ồ, không bỏ qua thì cậu tính làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK