Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 926


Anh không ngờ Huyết Lãnh lại nói ra những lời ngu ngốc như vậy, cường giả xuất chiêu, ra tay trước một giây cũng sẽ tăng thêm cơ hội chiến thắng rất nhiều, nhưng Huyết Lãnh lại bảo anh ra tay trước, còn hắn thì đứng yên bất động.


Chuyện này thực sự là quá ngu ngốc!


“Sao, không dám?”, Huyết Lãnh trầm giọng nói: “Nếu không dám thì cứ ngoan ngoãn quỳ xuống, chịu chết”.


“Mày có chắc là muốn tao ra tay trước không?”, Trần Đức hỏi.


“Huyết Lãnh tao, cần gì phải lừa gạt đám rác rưởi trong giới thế tục bọn mày?”


Huyết Lãnh thực sự rất ngông cuồng, dáng vẻ ông đây chính là đệ nhất thiên hạ, bất khả chiến bại, phong thái cực kỳ ngạo mạn, ngạo mạn không ai sánh bằng.


Nhưng bên dưới sàn đấu rất yên tĩnh, bởi vì thực lực của Huyết Lãnh quá mạnh, bọn họ không dám bàn tán, thảo luận, cho dù đối phương có ngông cuồng huênh hoang đến mức nào, bọn họ cũng không đủ tư cách đánh giá.


Mỗi một cử chỉ hành động của Huyết Lãnh đều thể hiện sự coi thường, gièm pha và sỉ nhục Trần Bát Hoang, đủ loại hành động khinh miệt anh đến cực điểm.


Kỳ Hàn, Giang Hồ Hải, Trương Tử Đằng, Đàm Thu và những người khác cảm thấy vô cùng tức giận.


“Kiêu ngạo như vậy sao?”, Ức Thư Huyên khẽ nhíu mày.


Ngôn ngữ cử chỉ của Huyết Lãnh khiến cô ta có chút phản cảm.


Là một cường giả, những thói tật kiêu ngạo, tự phụ đều không thành vấn đề, nhưng mà sỉ nhục hết lần này đến lần khác, đánh đồng Trần Bát Hoang với phàm nhân thế tục, vậy thì đáng ghét thật.


“Nhanh lên chút, thời gian của tao quý giá lắm, cho mày thêm 10 giây nữa, nếu không thì đến lượt tao”, Huyết Lãnh đã có chút sốt ruột, tính hắn vốn nóng nảy, không phải là một người biết kềm chế.


“Được thôi, nếu mày đã khẩn cầu thành tâm thành ý đến thế, vậy thì tao sẽ chiều lòng mày, chẳng làm khó mày làm gì”.


Trần Đức làm như chẳng biết đối phương đang sỉ nhục mình, thật sự không lãng phí thêm thời gian nữa, nhún chân vài bước, chớp mắt một cái đã đến nơi, năm ngón tay siết chặt thành nắm đấm, tông thẳng vào đầu Huyết Lãnh.


Cú đấm này thoạt nhìn thì vô cùng bình thường, thậm chí còn chẳng có chút linh khí nào.


Bên dưới…


Ức Thư Huyên, Trần Nguyên Bình bất giác lắc đầu thất vọng.


Thật đúng là…


Trần Bát Hoang này bị Lục Phong tâng bốc quá lố rồi.


Từ cú đấm tung ra có thể thấy, ngay cả Linh Căn kỳ sơ cấp còn chưa đạt được, bọn họ thậm chí nghi ngờ cảnh giới mà Trần Đức biểu hiện ra kia có chỗ nào lai tạp hay không.


“Đúng là rác rưởi mà”, Lý Tử Tinh nhạo báng.


Bọn họ từng nghĩ Trần Bát Hoang không ra gì, không ngờ biểu hiện của Trần Bát Hoang còn yếu nhớt, rác rưởi hơn họ tưởng tượng.


Ức Thư Huyên đang không biết Trần Bát Hoang là loại người gì, lấy đâu ra ngông cuồng như vậy, dám đòi vào danh sách mười người, dám thách thức Huyết Lãnh.


Tuy thái độ của Huyết Lãnh cũng có chút phản cảm, nhưng ít ra còn có thực lực, không phải sao?


Còn Trần Bát Hoang có gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK