Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 174


“Đàm Thu, xin cậu đấy, thả tôi ra được không?”, Tống Ngữ Yên chớp chớp đôi mắt to tròn, tinh quái cầu xin Đàm Thu.


Đàm Thu vờ như không nghe thấy.


Trái tim của những nam sinh đang đứng vây xung quanh gần như tan chảy.


Cuối cùng, có hai nam sinh không kìm được, sau một hồi thảo luận, bọn họ cùng nhau đứng lên.


“Này nhóc, tốt nhất là mày nên tránh ra”.


“Đàm Thu, nếu mày không buông Tống Ngữ Yên ra, đừng trách bọn tao không khách sáo”.


Hai người cùng nhau đi về phía Đàm Thu, đe dọa: “Mặc dù mày rất lợi hại, nhưng không hẳn là đối thủ của hai bọn tao, tao khuyên mày đừng huênh hoang như vậy”.


“Ồ, bọn mày lên thử xem?”, Đàm Thu túm lấy chiếc ghế dài bên cạnh, đột nhiên tiến lên một bước.


Hai nam sinh kia tưởng cậu ấy định làm gì đó nên bất giác lùi lại hai bước, nhưng Đàm Thu lại không hề làm gì cả.


“Đánh hắn!”, hai người đưa mắt nhìn nhau, chuẩn bị ra tay.


“Chậc, nhìn không ra đấy, thằng nhóc này cũng có khí phách phết nhỉ, không phải ai cũng nói hắn là đồ ăn hại sao?”, ngay khi cả hai đang chuẩn bị hành động, một giọng nói giễu cợt đột nhiên vang lên.


Giọng nói này lập tức khiến tất cả mọi người đều phải quay đầu nhìn về hướng đó.


Khi nhìn thấy dung mạo của người đang đến, ai nấy cũng đều sững sờ.


Rất nhanh ngay sau đó, một loạt âm thanh kinh ngạc vang lên.


“Trương Tử Đằng!”


“Là Trương Tử Đằng, anh ấy đến trường rồi!”


“Wow, đẹp trai quá!”


Bên ngoài phòng học, có một đám người đang đi về phía này, trong đó có một người giống như chúng tinh phủng nguyệt đi ở giữa, cao một mét tám, tóc nhuộm vàng, khuôn mặt tuấn tú sáng sủa.


Phía trước gã có hai người mở đường, phía sau cũng có một đám người hộ tống đi theo.


Dĩ nhiên, bọn họ đều là vệ sĩ do bố gã sắp xếp, đều trạc tuổi gã, nhưng tất cả đều là con nhà võ.


Ngay khi vừa xuất hiện, người này đã lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.


Ngay cả ánh mắt của Tống Ngữ Yên cũng đầy vẻ ngạc nhiên.


Sau khi nhìn thấy Trương Tử Đằng, hai nam sinh định tấn công Đàm Thu nhanh chóng rút lui.


Bọn họ biết… Kể từ giờ phút này, không đến lượt bọn họ lo chuyện này.


Trương Tử Đằng khí thế mạnh mẽ, lúc này đây, gã giống như nhân vật chính, từng bước từng bước đi về phía Đàm Thu.


“Tránh ra”.


Hai vệ sĩ đi trước thô bạo đẩy người trước mặt ra, dọn đường cho Trương Tử Đằng.


Đám đông thấy vậy, đều lần lượt tự động tránh sang một bên.


Thoát khỏi tự ti thì thế nào? Trương Tử Đằng vẫn là đỉnh núi mà cậu không thể vượt qua, nếu gặp phải Trương Tử Đằng, dù muốn cho gã một trận, chỉ e chưa kịp đến gần đã bị đám vệ sĩ xô ra rồi.


Sự thật cứ trêu ngươi thế đấy.


Đối với Trương Tử Đằng, cậu chỉ có nước bó tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK