Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 335


“Giao dịch này thế nào?”, Hàn Tùng khá hài lòng với thái độ của Tống Thiên Long và Tống Thiên Hổ. Hắn nhìn Trần Đức bằng ánh mắt tràn ngập tự tin.


“Không được”, Hàn Tùng vừa hỏi xong thì Trần Đức đã mở miệng đáp một cách hết sức dứt khoát.


“Anh chỉ có một lựa chọn đó là quỳ xuống, dập đầu, xin lỗi. Sau đó… cút đi!”


Trần Đức cực kỳ cứng rắn, không có bàn bạc gì nữa.


Cái gì mà nhà họ Hàn ở Giang Bắc? Biết thì sao?


Anh cũng không phải người sợ rắc rối.


“Cậu… xác định?”, Hàn Tùng nghiến răng nghiến lợi hỏi. Hắn vốn tưởng rằng giao dịch này sẽ thành công, lại bị Trần Đức thẳng thừng từ chối, nên hết sức kinh ngạc.


“Nhóc con, cậu có biết mình đang làm gì không vậy?”, chú Cung trừng Trần Đức, như nổi điên quát: “Dám chống lại cậu chủ, cậu chán sống rồi hả?”


Trong lòng chú Cung cũng hết sức kinh ngạc và hoảng sợ, kinh ngạc với khí thế mạnh mẽ, không sợ trời không sợ đất của cậu ta, lại hoảng sợ trước thực lực đáng sợ khiến ông ta thầm lo lắng ấy.


Hàn Tùng nhìn chằm chằm Trần Đức, chờ anh thay đổi quyết định.


Tiếc là Trần Đức vẫn không dao động, cặp mắt kia vẫn nhìn thẳng vào hắn.


Hai người cứ thế im lặng nhìn nhau, cả đại sảnh chợt chìm trong sự tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ nghe thấy từng tiếng hít thở. Mãi một lúc lâu sau, Hàn Tùng mới trầm giọng nói: “Cậu có biết nếu tôi quỳ xuống, dập đầu thì nhà họ Hàn sẽ biết ngay. Khi ấy, kể cả nhà họ Tống và cậu đều sẽ chết không!”


Hàn Tùng thật sự không muốn dập đầu, một khi làm thế, tiếng tăm và tài nguyên mà hắn tích lũy bấy lâu nay trong dòng tộc sẽ vì chuyện này mà thành công dã tràng!


“Vậy thì sao? Anh không muốn quỳ hả? Được rồi, để tôi giúp anh…”


Trần Đức vừa nói xong đã đá một phát vào hai chân Hàn Tùng.


Một cơn đau điếng từ hai chân truyền khắp cả người, Hàn Tùng vốn bị thương, lúc này bèn trực tiếp quỳ xuống. Sau đó, Trần Đức nắm lấy đầu hắn, đập thẳng xuống đất!


Anh dứt khoát khiến Hàn Tùng dập đầu trước mặt mọi người!


“Bốp!”


Một tiếng vang nặng nề quanh quẩn trong sảnh, cái trán của Hàn Tùng lập tức đập thẳng xuống sàn. Thoáng chốc, trán hắn đã đổ máu, rồi chảy xuống khắp mặt.


“Bốp!”


Lại một cú đập, Hàn Tùng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng như muốn ngất, nhưng lại không ngất nổi. Da thịt rách bươm, rõ ràng có thể thấy xương trán hắn nứt ra một cái khe khá sâu!


Nếu Trần Đức lại đến một lần nữa, đầu của Hàn Tùng chắc chắn sẽ bị trọng thương.


“Dừng tay, mày dừng tay!”, Hàn Tùng đau đớn kêu lên: “Tao… tự tao làm!”


“Ha ha…”


Lúc này, Trần Đức mới buông hắn ra: “Xem ra mày vẫn đủ thông minh!”


Âm thanh ma quỷ vang vọng bên tai khiến Hàn Tùng giật nảy mình, hiện tại hắn đã hoàn toàn choáng váng.


Một kẻ từ nhỏ đến lớn sống trong an nhàn như hắn đã khi nào bị nhục nhã, khi dễ như hôm nay?


Thế nhưng lần này hắn không thể không khuất phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK