Mục lục
Bát Gia Tái Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 193


Gã là một kẻ bụng dạ hẹp hòi, vô cùng tàn nhẫn ác độc!


Bố gã là người sở hữu công ty bất động sản nổi tiếng số một ở thành phố Tần, có thể nói sự tồn tại có một không hai không ai sánh bằng!


Thậm chí học viện thương mại này cũng có cổ phần của Trương Thiên Dương.


Ngay cả hiệu trưởng cũng không dám đánh Trương Tử Đằng.


“Mày dám đánh tao, con mẹ nó mày dám đánh tao!”, Trương Tử Đằng gầm lên, nắm lấy băng ghế bên cạnh, nhắm thẳng vào đầu Trần Đức giáng xuống.


Trần Đức không thèm né, anh chỉ nhẹ nhàng giơ tay lên đã có thể đoạt lấy chiếc ghế trong tay gã, sau đó nhấc băng ghế lên rồi nện lại về phía Trương Tử Đằng.


“Đủ rồi!”


Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng từ trong đám đông vang lên.


Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên lao ra khỏi đám người vây quanh, đẩy Trương Tử Đằng ra.


Băng ghế trên tay Trần Đức rơi xuống đất, anh hơi bất ngờ nhìn về phía người mới đến.


“Chú Vương!”


Vừa nhìn thấy người đàn ông trung niên này, trên mặt Trương Tử Đằng lộ rõ vẻ kích động và vui mừng: “Chú Vương, nhanh giúp tôi đánh chết hắn, đánh chết hắn!”


Có một nam sinh sơ ý đụng trúng quần áo của Trương Tử Đằng, thấy vậy, tên vệ sĩ kia không thèm nghĩ ngợi gì cả, lập tức vung tay tát nam sinh kia một tát.


“Bốp!”


Sau khi tát xong, tên vệ sĩ giận dữ mắng mỏ: “Mày không có mắt hả?”


“Xin lỗi, xin lỗi!”, nam sinh đó ôm mặt lí nhí xin lỗi, không dám nói lớn tiếng.


“Cút!”


“Vâng, em cút ngay đây”.


Nam sinh kia định co giò bỏ chạy nhưng lại bị tên vệ sĩ túm lại, nói: “Tao bảo mày lăn chứ không phải đi, không hiểu à?”


“Vâng vâng vâng, em lăn ngay ạ”.


Nam sinh đó nằm xuống đất, sau đó lăn vòng ra xa.


Trương Tử Đằng giống như không nhìn thấy, trực tiếp giẫm lên bụng cậu ta rồi đi thẳng về phía Đàm Thu.


Phía trước, hai tên vệ sĩ mở đường đã đến bên cạnh Đàm Thu.


Hai tên vệ sĩ đó cũng là sinh viên của học viện thương mại.


Từ lâu đã nghe đến cái tên Đàm Thu vô dụng.


Một tên vệ sĩ cười khẩy nói: “Thằng nhà quê, tao không muốn ra tay với mày, bây giờ cởi giây giày bẩn thỉu của mày ra, có lẽ bọn tao sẽ tha cho mày”.


Ánh mắt Đàm Thu nhìn thẳng, không thèm đoái hoài gì tên vệ sĩ này mà chỉ nhìn chằm chằm về phía Trương Tử Đằng.


Trong đáy mắt cậu ấy hiện lên một tia hung dữ.


Những hình ảnh của ba bốn năm trước cứ thế tuôn ra trong đầu.


Đó là trên đường phố gần trường, cậu ấy tận mắt nhìn thấy bạn gái của mình cùng Trương Tử Đằng đi vào khu mua sắm nổi tiếng.


Khi đó, cậu ấy đã rất tức giận, đi đến hỏi chất vấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK