Trần Đức nhìn ông ta im lặng một lúc lâu.
Sau đó, anh đứng dậy, rời khỏi phòng.
Chu Hồng Diễu tự giễu cười, vành mắt đỏ bừng, nhắm mắt lại như là rất mệt, bất lực ngồi trên ghế.
“Cậu Hoang, sao rồi?”, Hình Tông Đài ở ngoài cửa thấy Trần Đức đi ra bèn hỏi: “Ông ta có mở miệng không?”
“Ừ, có”, Trần Đức hỏi: “Lão Hình, nếu lần sau tôi muốn gặp ông ta nữa thì cần chờ bao lâu”.
“Hai ngày”.
Hình Tông Đài nói: “Nơi này là Vân Bắc, hơn nữa đều nhốt toàn tội phạm nghiêm trọng, muốn gặp thì dù là tôi ra mặt cũng phải đi theo lưu trình sắp xếp mới được”.
“Ừ, vậy sắp xếp giúp tôi một chút, hai ngày sau tôi muốn gặp ông ta thêm lần nữa”.
“Được, cậu Hoang, cậu yên tâm, để tôi sắp xếp cho”.
“…”
Trần Đức trở về biệt thự của Thanh Vũ thì cũng không có chuyện gì xảy ra. Sau đó, anh bèn gọi cho Kỳ Hàn bảo hắn hỗ trợ điều tra thêm con trai gia chủ nhà họ Chu là ai, hoặc là nói hắn ta rốt cuộc là một người như thế nào.
“Có lẽ… đã đến lúc đột phá rồi”.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Đức nhìn căn phòng, linh khí trong linh thạch quay cuồng. Anh suy nghĩ rất nhiều, mình đã giết Thành Kỳ Văn, rồi cướp đi linh thạch nên chắc chắn nhà họ Thành sẽ không bỏ qua cho anh một cách dễ dàng như vậy.
Bên cạnh đó, có lẽ anh cũng sẽ đắc tội nhà họ Chu vì điều tra lai lịch và một số kẻ đã giết những người anh em của mình năm đó.
Thoáng cái đã đắc tối hai gia tộc lánh đời, đối với bất cứ ai thì đó đều là một áp lực rất lớn.
Đối mặt với họ, trình độ cỡ Thông Mạch trung kỳ vẫn quá nhỏ bé.
Riêng Vân Huyền Thương Không – gia chủ nhà họ Vân xếp thứ 30 cũng đã là Long Tượng đỉnh phong. Vậy còn gia chủ của nhà họ Thành và họ Chu thì sao? Bọn họ sẽ mạnh cỡ nào?
Muốn liều mạng với họ thì phải có thực lực.
Trần Đức bảo Hồng Y bảo vệ biệt thự, không cho phép bất cứ ai đến gần. Cùng lúc đó, anh cũng bàn với Âu Dã Thanh Vũ, hy vọng cô ta tạm thời đừng ra ngoài.
Sau khi nhận được lời đồng ý từ cô ta, Trần Đức bắt đầu đóng cửa không ra.
Anh đặt linh thạch bên cạnh, giơ tay nắm lấy nó, rồi vận chuyển Âm Dương Kinh, cảm nhận hoa văn và quy luật vân chuyển linh khí bên trong. Chưa đến 5 phút, linh khí trong linh thạch đã men theo cánh tay, kinh mạch của Trần Đức chậm rãi tiến vào cơ thể anh.
Trần Đức hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, mãi đến tối hôm sau mới mở mắt ra. Sau đó, anh cảm nhận linh khí quay cuồng trong cơ thể, rồi không khỏi nhíu mày:
“Long Tượng kỳ, vẫn chưa đủ, phải mạnh thêm một cấp nữa. Biết đâu bên trong nhà họ Thành và Chu đã có người vượt qua Long Tượng kỳ thì sao? Phải tăng lên nữa mới được”.
Luyện Khí, Thông Mạch, Long Tượng.
Nắm vững được cách sử dụng linh khí cơ bản, rồi vận chuyển đến kinh mạch ở tay chân sẽ có được sức mạnh của Long Tượng!
Đây là ba cảnh giới chung của võ giả, mà chúng còn có một cách gọi khác tên là Địa Nguyên Tam Trọng.