Khuôn mặt anh ta hơi quay lại, tác phong bình tính, dáng vẻ hoàn hảo giống như được cắt gọt từ anime.
“Anh ba?” Đế Anh Thy không ngờ anh ba lại ở trong phòng của cô.
“Đi chơi với Kiều Thanh Lam có vui không?” Đế Bắc Lâm hỏi.
“Anh ba, đó là chị dâu của chúng ta, sao anh có thể gọi cả họ và tên của chị ấy như vậy được? Đế Anh Thy cử động thân thể, lười biếng bước xuống giường.
Đế Bắc Lâm nhấp một ngụm trà xanh: “Cô ấy vẫn chưa bước vào cửa nhà họ Đế đâu”
Đế Anh Thy cảm thấy cổ mình trống rồng, vừa sờ lên thì nhận ra sợi dây chuyền đã biến mất Lúc đi ngủ rơi trên giường rồi sao?
vietwriter.vn
Nhưng tìm trên giường cũng không thấy đâu “Không cần tìm, anh cất đi rồi” Đế Bắc Lâm đặt tách trà xuống, đứng dậy đi về phía cô.
Đế Anh Thy thắc mắc: “Tại sao anh ba lại cất sợi dây chuyền của em? Đó là quà chị Thanh Lam tặng cho em mà”
Đế Bắc Lâm đứng trước mặt cô, nhẹ nhàng đưa tay lên đầu cô, âu yếm nhìn đứa em gái bảo bối: “Nếu là quà cô ấy tặng thì em càng không thể nhận”
Đế Anh Thy nghĩ thầm, quả nhiên không thể nhận, mấy anh trai sẽ trách cô sao?
“Em không sợ anh cả sẽ ghen sao?”
“Hàm “Tặng cho em gái nhưng lại không tặng cho anh trai, em nghĩ thử mà xem, anh cả sẽ nghĩ như thế nào? Có phải trong lòng sẽ chua xót không?” Đế Bắc Lâm nói giống như thật Đế Anh Thy bật cười: “Thì ra là thế. Vậy anh cất giúp em đi”
Cô đứng lên: “Anh ba, anh cả rất thích chị Thanh Lam đúng không?”
Đế Bắc Lâm cười giống như không cười, lập lờ nước đôi, nhướng mày: “Ừm”
“Bao giờ thì anh cả sẽ kết hôn với chị Thanh Lam?” Đế Anh Thy hỏi.
“Anh ba không biết”
“Vậy khi nào anh hai và anh ba kết hôn?” Đế Anh Thy tò mò hỏi.
Trong trí nhớ của cô, anh hai và anh ba chẳng quen người phụ nữ nào, còn anh cả thì suốt ngày lên kế hoạch phát triển kinh tế khu vực Đông Nam Á, anh hai đam mê vũ khí nóng, còn anh ba thì thích giao lưu với xác ấu gì thì anh cả cũng có vợ sắp cưới, còn anh hai và anh ba lại không có cái gì hết”
Đế Anh Thy lo lắng nói.
Cô vừa nói xong thì lập tức nhìn thấy sắc mặt của anh ba đột nhiên thay đổi, vẻ mặt giống như bị bao phủ bởi một đám mây đen không thể xua tan, vô cùng u ám.
“Anh ba? Anh làm sao vậy?”
“Anh đi nấu cơm” Đế Bắc Lâm trầm giọng, xoay người rời đi.
“.” Đế Anh Thy đứng tại chỗ, khuôn mặt ngơ ngác.
Có chuyện gì vậy?
Tại sao tâm trạng của anh ba đang tốt bỗng trở nên u ám như vậy?
Dù sao thì chắc cũng không phải là do cô đâm vào chỗ đau nào đó của anh ba đâu nhỉ?
Đế Anh Thy xuống lầu, đi vào phòng bếp Sau đó nhìn thấy anh ba của cô đang làm bữa tối ở đó một cách im lặng, bóng lưng của anh ấy lộ ra vẻ cô đơn Đế Anh Thy rón rén đi tới, ngửa cổ nhìn cách làm bữa tối của anh ba, động tác giống như đang giải phẫu ai đó.
“Anh ba? Anh giận à?” Đế Anh Thy hỏi.
Đế Bắc Lâm không ngẩng đầu, con dao trong tay tập trung mổ gà, di chuyển con dao sắc bén một cách lưu loát: “Anh biết, là vì Anh Thy hy vọng ba người anh này nhanh chóng, kết hôn, không cần mỗi ngày bị nhìn chằm chằm nữa. Anh Thy cảm thấy ba người anh này rất phiền”
Mặc dù trong lòng Đế Anh Thy hy vọng ba người anh của mình chuyển hướng chú ý nhưng cô tuyệt đối không cảm thấy mấy anh của mình phiền phức một chút nào.
“Anh ba, em tuyệt đối không có nghĩ như vậy. Em thích mấy anh của em nhất. Các anh là người thân duy nhất của em, là những người thân nhất của em trên thế giới này, làm sao em có thể cảm thấy các anh phiền được. Hoàn toàn không có chuyện đó” Đế Anh Thy thiếu điều muốn giơ tay lên xin thề với Trời.
Đế Bắc Lâm ngừng động tác mổ xẻ trên tay, quay đầu nhìn về phía Đế Anh Thy, trong mắt hiện lên tia sáng, không còn u ám nữa: “Em thật sự thích mấy anh nhất sao?”
“Ừ, thích nhất”
Tâm trạng Đế Bắc Lâm trở nên tốt hơn, bỏ dao xuống, ôm Đế Anh Thy vào lòng: “Anh Thy là của mấy anh, không ai có thể cướp em đi”