Edit By Trà Nữ Lê
Tư Hải Minh nhìn nàng chăm chú, không chỉ có cảm giác nhói đau ở mắt mà còn ở tim nữa. Bởi vì trong khoảnh khắc đó nàng nói chuyện dáng vẻ cực kì giống Đào Anh Thy
Dường như nàng đang dùng lý trí khiến anh trầm tư
Loại ý nghĩ này khiến cho anh khẩn trương, phảng phất căn bản là bắt không được người ở trước mắt, anh chỉ có thể che dấu sự thật ở trong lòng…
Khi đó, anh đã cảm nhận như thế nên chỉ có thể dùng thủ đoạn cứng rắn để nàng thuận theo, cho dù nàng yêu Tư Viễn Hằng cũng sẽ không hối hận, cuối cùng sẽ khiến cho mình tổn thương và người khác cũng bị tổn thương…
Vẫn là không thể nắm lấy nhanh nhất sao…
vietwriter.vn
“Anh sao vậy?” Đế Anh Thy phát hiện ánh mắt của anh kì lạ nên liền hỏi, có phải nàng nói gì sai sao?
“Không có việc gì, ăn trưa xong anh sẽ đến công ty” Tư Hải Minh đè xuống cơn đau tim đang trong người
“Ừm” Đế Anh Thy cười
Tư Hải Minh không nói gì chỉ kéo nàng vào trong ngực, ôm thật chặt. Anh cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể giấu tận đáy lòng, tiếp tục không để lộ mọi thứ ra ánh sáng…
Buổi chiều Tư Hải Minh đi đến cty, Đế Anh Thy cũng không đi đâu
Tại biệt tự Minh Uyển nàng đi dạo hoặc là sẽ ngồi đu dây nhẹ nhàng qua lại
Tư Hải Minh gọi điện cho nàng, hỏi thăm nàng làm cái gì, có thiếu gì không, có nhàm chán không…
Đế Anh Thy hoàn toàn cảm thấy không vấn đề gì, không phải nhàm chán mà là rất nhàn nhã
Nàng luôn cảm thấy cảm giác này rất kỳ lạ như là nàng đã từng như thế, trong đầu luôn hiện ra những cái gì đó mơ hồ
Ổn định lại tinh thần thì sẽ nghĩ đến Tư Hải Minh đang làm cái gì
Thật là, ngoại trừ đang làm việc ra thì còn làm cái gì nữa đâu
Vẫn là nàng nên để anh đi đến công ty…
Tư Hải Minh dùng cơm trưa xong thì đến công ty, anh thật sự không cam lòng đi làm, Đế Anh Thy cảm thấy hật là hài
3h chiều Tư Hải Minh mới vừa họp với lãnh đạo cấp cao xong, đứng tại cửa phòng làm việc cùng Chương Vỹ bàn giao công việc
“Tư Hải Minh”
Tư Hải Minh thân thể chấn động mạnh, quay đầu, nhìn thấy người đang đến là Đế Anh Thy , nụ cười trên môi nhẹ nhàng, phảng phất chấn động đáy lòng của anh
Chương Vỹ thấy anh đang trợn cả mắt lên, vội lui về sau, không làm cản trở hai người nữa
Đế Anh Thy đi đến trước mặt Tư Hải Minh chưa kịp phản ứng “Em có làm phiền anh không? Em chỉ là ghé thăm anh một chút xem anh có đang chăm chỉ làm việc không rồi sẽ đi”
Tư Hải Minh định thần vài giây mới tìm lại giọng nói của mình “Chiều nay sẽ đi đón con, giờ đi đâu?”
“Còn hơn 1 tiếng nữa, em đi ra ngoài dạo, chút nữa lại đến” Đế Anh Thy nói muốn đi
Cánh tay liền bị xiết chặt, bị Tư Hải Minh kéo về văn phòng
Cửa đóng lại, ép nàng vào cánh cửa, nâng cằm nàng lên liền hôn không biết gì
“Anh…”
Bị Tư Hải Minh hôn mãnh liệt, gần hết hơi đôi môi anh mới rút lui, để nàng hít lấy không khí
“Anh…” Đế Anh Thy cảm thấy phổi mình như muốn nổ tung, mặt đỏ tới mang tai, nước mắt run run
Tư Hải Minh âm trầm giọng nói “Đã đến rồi, còn không cho hôn một chút?”
Ghé vào ngực của anh vừa thở vừa cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh, nàng không muốn nói là không được mà là do anh quá mãnh liệt để nàng mỗi lần đều không chịu nổi
“Ra ngoài hãy để bảo vệ đi theo, Hửm?” Tư Hải Minh đưa từng ngón tay của anh xem vào những sợ tóc mượt mà của nàng, bàn giao