P/s : Vì đầu nguồn quá chậm nên có 1 bạn đã đứng ra edit truyện này. Team truyện One cảm ơn bạn rất nhiều.
Edit by: Trà Nữ Lê
Nhưng nàng không có cách nào cầm điện thoại di động của mình gọi, vì làm như thế sẽ bị anh cả phát hiện. Chỉ có thể dung điện thoại của Tần Hành Chi (TẦN HÀNH CHI)
Vừa thấy TẦN HÀNH CHI chuẩn bị đi ra, nàng vội vàng trả điện thoại về chỗ cũ.
“Em muốn uống loại này sao?” TẦN HÀNH CHI cầm rượu ra
“Đúng ạ” Đế Anh Thi (ĐẾ ANH THY) làm bộ trả lời
TẦN HÀNH CHI rót ra giúp nàng, ĐẾ ANH THY vừa uống mà trong đầu vừa tính toán
“Cảm thấy thế nào?” TẦN HÀNH CHI hỏi
vietwriter.vn
“Không tốt lắm, TẦN HÀNH CHI, anh giúp em đi hái ít nho đc k? Hái loại nào ngon ngon nhé” ĐẾ ANH THY cười hì hì
TẦN HÀNH CHI tự nguyện làm cho nàng “Được, em có đi với anh k?”
“Không, e không muốn đi”
“Anh sẽ đến ngay” TẦN HÀNH CHI đứng dậy
“Không cần vội” ĐẾ ANH THY nói theo. Nhìn theo TẦN HÀNH CHI đi vào hướng vườn nho, khi không nhìn thấy bóng dáng thì lập tức lấy điện thoại trên bàn, gọi cho Kiều Như An (KIỀU AN NHƯ), chuông đổ 2 lần thì đt đã có người bắt máy, cô vội hỏi “là KIỀU AN NHƯ sao?”
“Là tôi đây, cho hỏi ai vậy?”
“Tôi là Anh Thy”
“A, là cô Đế, đây là đt của TẦN HÀNH CHI…”
“Đúng đúng đúng, là tôi lấy trộm điện thoại di động của anh ấy gọi cho cô, tôi có chuyện muốn nhờ cô”
“Đừng nói thế, có thể giúp cô Đế tôi rất sẵn sàng”
“Cô đi đến bến tàu tìm Tư Hải Minh (TƯ HẢI MINH), người con trai mà cô đã nhìn thấy hôm trước, giúp tôi nói với anh ấy, đừng đứng chờ tôi nữa, tự tôi sẽ có cách đi ra” ĐẾ ANH THY nói
“Vâng, tôi sẽ đi, nếu không nhìn thấy anh ấy tôi vẫn sẽ chờ”
ĐẾ ANH THY cảm thấy cô ấy là người tốt, nghĩ nghĩ và nói “Nếu anh ấy không đến bến tàu, cô hãy đến chổ ở của anh ấy tại khu biệt thự ven biển”
“Vâng”
“Cảm ơn cô nhiều”
“Không có gì”
“Còn nữa, nếu cô muốn tìm tôi thì hãy đến vườn nho, đt di động của tôi không tiện liên lạc” ĐẾ ANH THY nói.
“Yên tâm đi cô Đế, tôi sẽ không nói cho người thứ 3 biết đâu”
“còn nữa, cô đến bến tàu hãy cố gắng tránh bảo vệ nhé, các anh của tôi sẽ phát hiện”
“Vâng, tôi sẽ cẩn thận”
Trò chuyện kết thúc, cô liền xóa bỏ cuộc gọi vừa rồi trong đt của TẦN HÀNH CHI và để điện thoại lại chổ cũ.
ĐẾ ANH THY ngồi ra vẻ như không có việc gì xảy ra.
Nàng sợ nhìn chằm chằm vào đt của nàng đến lúc đó sẽ bị có nghi ngờ, đến lúc đó có thể sẽ hoài nghi KIỀU AN NHƯ liên lạc có mục đích
Dù sao nàng và KIỀU AN NHƯ không cần phải liên lạc với nhau
Nếu như ở vườn nho vô tình gặp, vậy thì sẽ khác
Vẫn là tình cờ!
KIỀU AN NHƯ không nghĩ đến tiểu thư họ Đế cùng với hắn…. Đúng, chỉ cần nghe tên Tư Hải Minh (TƯ HẢI MINH) nàng liền mê say đắm
ĐẾ ANH THY cùng với TƯ HẢI MINH là chuyện như thế nào? Tại sao lại không gặp mặt được? Đây có phải là 3 anh trai không cho phép ĐẾ ANH THY và TƯ HẢI MINH yêu nhau sau?
Nếu như 2 người đó k có khả năng đến với nhau, thì cơ hội chẳng phải đến với mình đây sao?
Bất kể thế nào đi chăng nữa, ta đều đang có lý do đến với anh ấy
KIỀU AN NHƯ lập tức chọn đồ đẹp, trang điểm vội vàng đi đến bến tàu. Nghe lời ĐẾ ANH THY dặn tránh đi bảo vệ.
Ở chổ này bảo vệ không nhiều, thậm chí vài người ở từng vài trị trí thưa thớt. Chỉ có trên bến tàu thì nhiều bảo vệ giám sát cùng tia hồng ngoại rất nhiều, đó là khu vực của nhà họ ĐẾ, đề phòng có người khả nghi tới gần đường nối liền với đất liền (đường này là nhà họ Đế xây riêng để đi)
Nhìn xa xa ở phía bến tàu, không thấy TƯ HẢI MINH, trong long vui sướng, vậy là cô ấy có thể đến biệt thự của a ấy rồi?
KIỀU AN NHƯ vội vàng đi nhanh, trong long thầm cảm ơn sự may mắn này
Đến biệt thự, KIỀU AN NHƯ sửa sang lại váy áo rồi đến trước cửa gõ cửa
Không bao lâu, cửa mở ra, vệ sĩ nhìn cô ấy, lạnh lùng và dữ tợn “tìm nhầm nhà rồi”
“Không phải, tôi đến gặp ngài Hải Minh, là cô Đế kêu tôi đến” KIỀU AN NHƯ vội vàng giải thích