“Tôi đi tắm trước, tập viết đi, lát nữa tôi sẽ xem lại” Nói xong, Tư Hải Minh rời khỏi phòng làm việc, đi tắm, không có giải thích cho Đào Anh Thy.
Đào Anh Thy cắn môi trừng mắt nhìn bóng lưng cao lớn đi ra ngoài!
“Viết thì viết! Thật khó hiểu…
Đào Anh Thy cầm lấy bút máy chuyên dụng của Tư Hải Minh, bắt đầu viết lên tờ giấy trắng.
Mới đầu không chỉ là không viết đẹp được, mà còn viết sai nữa.
Viết mấy lần mới chính xác!
vietwriter.vn
Cô viết đi viết lại nhiều lần.
Nét bút càng ngày càng trôi chảy!
Đào Anh Thy vừa viết vừa quan sát động tĩnh bên ngoài phòng làm việc.
Tư Hải Minh còn chưa đến! Phòng tắm hỏng hả? Dựa theo thời gian tắm rửa bình thường của Tư Hải Minh thì hẳn là đã tắm xong rồi!
Cô cũng rất thông minh, luyện một lát là đã quen tay, giờ có thể viết được một cách trôi chảy rồi!
Ngay khi cô sắp không nhịn được nữa thì điện thoại reo, có tin nhắn tới.
Mở ra xem, là tin nhắn Tư Hải Minh gửi, chỉ có hai chữ: Đi lên Đào Anh Thy hiểu là phải lên phòng của Tư Hải Minh, anh muốn xem thành quả luyện tập.
Đào Anh Thy đứng ở cửa, gõ cửa một cái.
Đang chờ Tư Hải Minh lên tiếng thì cửa đột ngột mở ra, một bóng người cao lớn bao phủ cô, Tư Hải Minh sắc mặt lạnh lùng nhìn cô: “Gõ cửa làm gì?”
Đào Anh Thy liếc nhìn Tư Hải Minh đã thay áo ngủ, rõ ràng là đã tắm xong.
Tóc đen hơi ướt, một vài sợi tóc rủ xuống trán, khắp người tỏa ra mùi hương gợi cảm.
Tim Đào Anh Thy đập loạn cả lên.
Cúi đầu xuống, nâng tờ giấy trong tay cao quá đỉnh đầu: “Đã xong”
Tư Hải Minh đưa tay, không phải nhận giấy mà là nắm lấy cổ tay của cô, kéo cô vào bên trong.
Đào Anh Thy đụng thẳng vào ngực Tư Hải Minh, gương mặt nhỏ đỏ bừng, cửa bị đóng sầm lại!
Đầu óc Đào Anh Thy còn đang ong ong, tờ giấy trên tay đã bị Tư Hải Minh giật lấy.
Đào Anh Thy vội lui lại, đứng vững, giống như một học sinh tiểu học đang chờ giáo viên tuyên bố kết quả!
“Tới đây” Tư Hải Minh quay người, đặt giấy lên tường, sau đó đứng quay lưng về phía cô, cởi áo ngủ ra.
Cơ bắp trên lưng đều đặn, rắn chắc, vai rộng eo hẹp, chắc chắn quyến rũ, khiến Đào Anh Thy hơi không dám nhìn, đỏ mặt nhìn về phía khác!
Bởi vì chỉ cần nhìn là cô sẽ nhớ lại những chuyện mà Tư Hải Minh đã làm với mình…
Cô cảm thấy đầu óc mình không bình thường, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì!
*Còn không đến?”
Đào Anh Thy hoàn hồn, nhìn thấy trên tay Tư Hải Minh có thêm một món đồ. Cố gắng lấy lại bình tĩnh đi qua, Tư Hải Minh đưa cái đó cho cô.
Đào Anh Thy nhìn kỹ món đồ như là cái bút máy trên tay mình: “Đây là cái gì?”
“Bút khắc hình xăm”
?” Lúc này, Đào Anh Thy nắm được chút đầu mối! Kiểu chữ nghệ thuật, bút khắc hình xăm… không chắc chắn hỏi: “Anh muốn tôi… xăm lên giúp anh?”
“Ừm”“
Đào Anh Thy ngẩn người, tựa như không dám tin, cô hỏi lại lần nữa: ‘Anh muốn tôi khắc hình xăm cho anh, xăm chữ “Thy”? Xăm lên trên người anh?”
Tư Hải Minh không nói chuyện, nằm cổ tay của cô kéo về trước một cái…
*A! Đào Anh Thy bị kéo nhào tới, té lên giường! Nhìn giống như là cô đang đẩy ngã Tư Hải Minh!
Cho dù Đào Anh Thy còn mặc quần áo, nhưng khi nhìn thấy Tư Hải Minh cởi trần thì mặt lại đỏ ửng lên!
“Xăm” Tư Hải Minh nhìn gương mặt đỏ.
bừng thẹn thùng của cô, máu trong người như đang sôi lên! Nếu không phải bây giờ có chuyện quan trọng thì anh sẽ ăn cô luôn!
Đào Anh Thy cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, hai tròng mắt mê ly hơi co rút lại, nhìn Tư Hải Minh Tư Hải Minh bị ánh mắt của cô nhìn tới cơ bụng cũng hơi xiết lại! Ánh mắt yếu ớt như này khiến cho anh muốn chà đạp cô một trận!
Nếu còn lề mề như vậy nữa thì sẽ không làm gì được cả!