Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1641





“..” Đế Anh Thy đứng đối diện với người kia, nếu như không phải là anh hai cô thì cô đã mềm nhũữn hai chân rồi ngồi bệt xuống dưới đất rồi.





“A Thy” Đế Hạo Thiên đứng dậy rồi nhanh chóng thu lại vẻ mặt đáng sợ kia, anh ta nói: “Sao em lại chạy tới đây vậy?”









Đế Anh Thy không để ý đến anh hai của mình, cô đưa mắt nhìn về phía cô gái bị anh ta hôn đến nỗi mất hết phản ứng nằm ở trên giường, tự nhiên cô lại cảm thấy khó chịu.





Đế Anh Thy không nói gì mà xoay người rời đi.





Đế Hạo Thiên vô cùng ảo não, sao lại để cho A Thy trông thấy cảnh tượng này cơ chứ.



vietwriter.vn






Đế Hạo Thiên đuổi theo. Đế Anh Thy “A Thy. Em làm sao vậy?” Đế Hạo Thiên dịu dàng nói, anh ta không dám cao giọng trước mặt em gái mình.





“Vậy mà em lại không biết lúc đối mặt với kẻ thù anh còn có dáng vẻ như thế này nữa đấy” Đế Anh Thy có chút tức giận.





Đế Hạo Thiên nhíu chặt mày lại, một lời khó mà nói hết được.





Đế Anh Thy dừng bước lại rồi nhìn Đế Hạo Thiên: “Anh hai, rốt cuộc cô gái kia là ai vậy?”





“Trước đây cô ta là con gái của kẻ thù”





“Thế nên anh bắt cô ấy về… để giày vò ư?” Đế Anh Thy nói.





Đế Hạo Thiên không lên tiếng, coi như anh ta đang ngầm thừa nhận những gì Đế Anh Thy nói.





“A Thy sợ rồi sao?” Đế Hạo Thiên xoa đầu Đế Anh Thy rồi an ủi cô: “Cho dù anh hai có như thế nào đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không làm hại A Thy đâu.


“Không phải, chỉ là em nhớ tới Tư Hải Minh của trước đây thôi..” Đế Anh Thy khẽ nói.





Đế Hạo Thiên ngạc nhiên.





“Anh hai, anh có thích cô ấy không?” Đế Anh Thy hỏi.





“Không?





“Có ân oán sâu đậm gì mà phải làm như thế chứ?” Đế Anh Thy khó hiểu lại hỏi: “Cô ấy có làm hại ai trong nhà chúng ta không? Anh nói cô ấy là con gái của kẻ thù, không phải là cô ấy không làm chuyện gì mà đã bị anh bắt về đấy chứ?”





“Cô ta có tội rất nặng’ Đế Hạo Thiên chỉ nói như thế thôi.





“Nhưng mà anh cũng không nói rốt cuộc cô ấy đã làm chuyện gì mà? Anh thả cô ấy ra đi”





“A Thy, chuyện gì các anh cũng sẽ đồng ý với em duy chỉ chuyện này là không thể” Đế Hạo Thiên cẩn thận nói cho Đế Anh Thy biết.





Đế Anh Thy nghe ra các anh đều tham gia vào chuyện của cô gái này.





“Em hãy tin các anh, thả cô ta ra giống như thả hổ về rừng vậy, chưa giết cô ta là vì cô ta vẫn còn giá trị lợi dụng”





Nói cách khác lợi dụng xong sẽ giết chết Vô Tội.





Suy cho cùng thì Đế Anh Thy vẫn không đành lòng thấy cô gái kia bị đối xử như thế.





Nhìn thấy cảnh tượng đó trong đầu cô lại xuất hiện hình ảnh không tốt.





“Vết thương của cô ấy sao rồi ạ?” Đế Anh Thy hỏi.





“Không nguy hiểm tới tính mạng, đợi lát nữa anh sẽ đưa cô ta về khu vực đông nam á” Đế Hạo Thiên nói: “A Thy, em về trước đi”





Đế Anh Thy không nói gì mà xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK