Đào Anh Thy thật sự không thể tin được. Liêu Ninh và Tư Triều Vũ còn có mối quan hệ này.
Cô nhớ rằng lúc đó Tư Triều Vũ nói rằng ông ta đã ngủ với Liêu Ninh, lúc nghe thấy điều đó cô chỉ nghĩ rằng Tư Triều Vũ đang cố ý muốn làm nhục cô mà thôi.
Hiện tại xem ra, Liêu Ninh đã không còn tôn trọng nguyên tắc của một người phụ nữ nữa rồi. Đã có một người chồng, một đứa con trai, còn người đàn ông kia lại là em trai của chồng mình! Đào Anh Thy nghĩ, Tư Viễn Hằng có biết chuyện này không? Anh ta nhất định không biết.
vietwriter.vn
Mỗi quan hệ của anh ta với Tư Triều Vũ không được tốt.
Một giờ sau, Liêu Ninh cùng Tư Triều Vũ bước ra khỏi phòng.
“Đây là lân cuối cùng!” Liêu Ninh nói.
“Đừng vô tâm như vậy chứ?” “Ông nói không giữ lời?” Nếu không phải sợ bị ông ta quấy rầy khiến cho Tư Lệnh Sơn biết, thì đã không mạo hiểm đến đây đế gặp riêng! “Tốt thôi, một lần cuối cùng, được không?” “Tôi đi trước.” Liêu Ninh nói xong liền rời đi không thèm quay đầu nhìn lại.
Liêu Ninh đi thang máy xuống, vào bãi đậu xe, tìm xe. Khi nhìn thấy người đứng bên cạnh chiếc xe, bà ta kinh ngạc. Đào Anh Thy nhẹ nhàng nhìn bà ta, không nói gì cả.
Liêu Ninh tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười đi về phía trước: “Anh Thy, con cố ý đến tìm mẹ sao? Con không tức giận sao?”
Đào Anh Thy cũng chẳng trả lời câu hỏi của bà ta: “Tôi đến đây để lấy lại mười lăm nghìn tỷ đó.” Liêu Ninh kinh ngạc: “Mười lăm ngàn tỷ? Số tiền kia đã là của mẹ, không thể đưa cho người khác được”
“Không thế sao? Tôi còn đang nghĩ, nếu Tư Triều Vũ biết bà có mười lăm ngàn ngàn tỷ, ông ta có đòi bà không đây?” “Con…
“Tôi đã tận mắt nhìn thấy mẹ và Tư Triều Vũ vào khách sạn, một giờ sau thì đi ra. Tôi còn đang nghĩ mình mắt mình bị hoa thật rồi đẩy! Thật không ngờ bà sẽ làm cái chuyện này sau lưng Tư Lệnh Sơn!” Liêu Ninh không ngờ Đào Anh Thy lại nhìn thấy mình, thậm chí còn chạy đến đe dọa bà †a.
“Anh Thy, mẹ chỉ nhất thời hành động thiếu suy nghĩ. Tư Triều Vũ và mẹ đã nói rất rõ ràng. Đây là lần cuối cùng. Đừng như vậy mà?”
“Đưa cho tôi mười lăm nghìn tỷ đó, tôi sẽ coi như không thấy gì”
“Mẹ là mẹ của con, con thật sự muốn đối xử với mẹ như thế này sao? Con định húy hoại cuộc đời của mẹ sao?” “Vậy thì tôi là con gái của bà, bà đối xử với tôi như thế nào? Tôi mới học được cái này từ bà đấy!” Đào Anh Thy chế nhạo.
“Anh Thy, con cũng chẳng cần gì khoản mười lăm ngàn tỷ này, dựa vào mối quan hệ của con với Tư Hải Minh, muốn có mấy cái mười lăm ngàn tỷ mà chẳng được. Nhưng giờ lại thích ra vẻ thanh cao, còn quay ra đòi mẹ mười lăm ngàn tỷ là có ý gì?”
“Tôi không muốn mười lãm ngàn tỷ từ Tư Hải Minh, tôi lị muốn mười lăm ngàn tỷ của bà cơ, bà có giao cho tôi hay không?”
Đào Anh Thy nhẫn tâm hỏi: “Nếu không giao cho tôi, chuyện của bà sẽ được lộ ra ngoài đấy!” Liêu Ninh tức giận đến tái nhợt mặt: “Con sẽ không đối xử với mẹ như thế này phải không?”
“Tôi sẽ làm thế đấy!” Liêu Ninh đảo mắt nói: “Dù cho con nhìn thấy thì đã sao? Ai sẽ tin con chứ? Mẹ còn chưa nói là con bị hoa mắt đấy!”
Tóm lại, bà ta sẽ không đưa mười lăm ngàn tý cho Đào Anh Thy! “Bà nghĩ rằng tôi nãy giờ đứng đây nói chuyện với bà mà không có bằng chứng sao? Bà với Tư Triều Vũ vào phòng khách sạn như thế nào, ra ngoài như thế nào, tôi đều đã chụp lại, tôi chỉ sợ bà không thừa nhận thôi! ” Đào Anh Thy có vẻ sớm biết bà ta sẽ ăn vạ nên nói như vậy.
Liêu Ninh mặt biến sắc: “Con đã chụp được hết rồi sao?”
“Đúng vậy, nó còn được sao lưu trong drive của tôi rồi. Nếu tôi gửi nó cho Tư Lệnh Sơn thỉ bà thử đoán xem điều gì sẽ xảy ra với bà nào? Ừm… Đầu tiên Tư Lệnh Sơn sẽ đòi ly dị với bà, còn Tư Thái Lâm sẽ không bao giờ tha thứ cho tội lỗi của bà, rất có thể bà sẽ bị đuổi ra khỏi nhà! Về phần mười lăm nghìn tỷ kia, cũng đừng nghĩ đến lấy một xu nào. Bà thử nghĩ xem mất mười lăm ngàn tỷ hơn hay bị đuối khỏi nhà với hai bàn tay trắng thì hơn đây? “Đào Anh Thy phân tích giúp bà ta.