Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1582





“Được, tôi sẽ tới. Nhưng tôi phải đảm bảo hai người họ không bị thương chút nào!” Đế Anh Thy đồng ý.





“Không vấn đề, chỉ cần nhìn thấy người của cô, ngay tức khác bọn họ sẽ không còn giá trị nào.”





“Cho tôi địa chỉ cụ thể!”









“Cô đi thẳng tới khu ổ chuột là được rồi. Nhớ, cô phải tới một mình.





Nếu để tôi phát hiện cô giở trò, người đầu tiên tôi giết là gã đàn ông kia!





Sau đó là người đàn bà kial”






vietwriter.vn



“Tôi biết rồi!”





Sau khi cuộc nói chuyện kết thúc.





Đế Anh Thy đứng bất động ở đó, vừa lo lắng vừa căng thẳng.





Đầu ù ù rối tung lên, chỉ có mỗi chuyện Tân Hành Chi bị bắt cóc và bị thương!





Rất rõ ràng, mục tiêu của đối phương là cô. Kể cả biết đó là một cái bẫy, cô có thể không đi sao?





Không thể nào! Cô phải cứu Tân Hành Chi!





Vậy có nói với các anh không? Nói rồi sợ lại đe dọa tới tính mạng của Tân Hành Chi không?





Đế Anh Thy nhắm mắt lại, hạ quyết tâm, đi tới kho vũ khí của anh hai cô. Cầm các thứ mà cô cần.





Tới bãi đỗ xe, chọn một chiếc xe đua hiệu Martin màu đỏ vô cùng bắt mắt, lái xe ra khỏi bãi đỗ xe, lên trên cầu, chạy thẳng tới bến phà không dừng lại.





Cửa xe hạ xuống, Đế Anh Thy kéo kính xuống dưới sống mũi, để lộ ra đôi mắt sáng long lanh, nói với người bảo vệ đang đi tới: “Nếu anh cả và anh hai tôi hỏi thì nói Tư Hải Minh tới, tôi đi gặp anh ta”





Bảo vệ không nói gì, cho qua.





Cửa xe kéo lên, Đế Anh Thy đeo kính lên, chân đập ga. Chiếc xe lao vút đi, nháy mắt đã không thấy tăm hơi đâu.





Rất nhanh xe của Đế Anh Thy đã tới khu ổ chuột.





Những nơi như thế này, nếu nhìn thấy xe thể thao nổi tiếng như thế này của Đế Anh Thy, thì rất hiếm hoi. Có người sẽ vây lại xem nhưng không dám đi tới, chỉ đứng ở một khoảng cách để nhìn.





Đế Anh Thy ngồi trong xe gọi điện thoại: “Tôi đã tới rồi, ở đâu”





“Tới khu dạy học ở phía Tây”





Đế Anh Thi nhìn ra ngoài qua tấm kính chắn gió, không chỉ có những người bẩn thỉu hôi hám đang đứng trên đường phố nhìn cô, còn có những cái đầu thò ra từ những ô cửa sổ trên lầu.





Vô cùng kì lạ.





Nói thật, một người con gái chạy tới những nơi như thế này, thật sự rất nguy hiểm.





Đặc biệt là một người con gái xinh đẹp lại có tiền, không phải là sẽ bị ăn tươi nuốt sống sao.





Chỉ là những người đang nhìn cô, có mấy người là kẻ bắt cóc thì cũng không thể biết được.





Không biết là ai nhưng chắc chắn có.





Sự xuất hiện của cô, nhất định nhóm người đó sẽ quan sát cô, xem cô có giở trò không.





“Anh đợi một chút” Đế Anh Thy nói với người trong điện thoại: “Phía tây là phía nào? Anh chỉ cần nói trái hay phải!”





“.„.đi thẳng ba trăm mét nữa, rẽ phải”





Điện thoại tắt, Đế Anh Thy lái xe về phía trước, đoạn đường ba trăm mét, quả nhiên bên phải có một con đường chật hẹp, may là có thể lái xe được vào.





Một chiếc xe xịn như thế lái tới đây, thật lãng phí.





Không thế lái nhanh, hai bên đường đều là người còn có đủ các loại quầy sạp.





Đế Anh Thy nghĩ, mình thật là cao thủ!





Lái khoảng một trăm mét trên con đường hẹp ấy, mất khoảng mười phút. Nhìn thấy một biển báo, vẫn chưa đi tới biển báo, những người đó giống như những con bọ chét từ trong khe tường nhảy ra, cầm súng ngắm vào xe của cô, đủ các loại vũ khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK