Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1335 (2332) LÊN MÁY BAY VỀ NHÀ


Edit By Trà Nữ Lê



Lúc đi đến đảo Trân Châu Tư Hải Minh cùng bọn trẻ dùng máy bay cá nhân nên lúc về cũng dùng máy bay cá nhân


Cho nên chỉ cần dùng máy bay cá nhân thì chỉ cần mấy tiếng là đã đến được sân bay của Minh Uyển


Như thế rất thuận tiện


Ngồi xe đến sân bay, Đế Anh Thy cho bọn trẻ lên trước


“Con không muốn! Con muốn cùng Mẹ lên máy bay!” Cứ vậy luôn làm trái với suy nghĩ của nàng


Sau đó bị Tư Hải Minh lạnh lùng bế lên bậc thang trên cùng, lên máy bay mới yên tĩnh






Đế Anh Thy có chút xấu hổ khi đối mặt với các anh trai “Em…em hai ngày nữa sẽ trở về…”


“Không có việc gì, ở thêm mấy ngày cũng không sao” Đế Hạo Thiên để tay lên vai của em gái “Chỉ cần em nhớ kỹ sau lưng em luôn có các anh trai làm chổ dựa, em muốn làm gì cũng được”


“Đúng vậy à, tất cả đều vì con, các anh đều biết” Đế Bắc Lẫm ôn nhu nói


Đế Hoàng Minh nhìn chằm chằm nàng hỏi “Em sẽ tha thứ cho Tư Hải Minh sao?”


“Không bao giờ” Đế Anh Thy không chút do dự “Em tiếp xúc với anh ta là vì con, các anh không cần lo lắng điều này”


Cái gì mà tha thứ chứ, nàng hận Tư Hải Minh còn không hết!


“Đến nơi đừng quên gọi cho các anh” Đế Hoàng Minh không hỏi thêm


“Vâng ạ”



vietwriter.vn



Máy bay rời đi, ba anh trai nhìn em gái qua cửa sổ, còn có sáu đứa bé, trong lòng rất lạc lõng


Mặc dù em gái chỉ đi Kinh Đô sẽ trở về nhưng luôn cảm thấy một ngày nào đó nàng sẽ tìm thấy người đàn ông thuộc về mình…


“Em đã nghĩ Anh Thy…” Đế Bắc Lẫm nhìn máy bay đang bay vào chân trời, sa sút tinh thần nói


“Chuyện ở đây tra cho rõ ràng đi” Đế Hạo Thiên nói. Nghĩ đến Anh Thy tạm thời đi Kinh Đô cũng là điều tốt, miễn là không để tâm lý nàng bị liên lụy. Chỉ cần nàng mãi mãi vô tư vô lo


Đế Hoàng Minh im lặng không nói


Lần trước năm kẻ sát thủ xuất hiện vẫn chưa giải quyết xong, nếu không giải quyết tận gốc thì sẽ để lại hậu họa


Đế Anh Thy ngồi trên máy bay về Kinh Đô sáu đứa trẻ vui vẻ đến cực độ, một mực đều muốn ngồi gần mẹ


Tư Hải Minh không nói chuyện, chỉ có bản thân anh hiểu rõ trong lòng đang rất hạnh phúc


Anh cường đại đè nén cảm xúc của mình mới không để tâm tư của mình lộ ra


Lợi dụng bọn trẻ ngay từ đầu là sự lựa chọn tốt nhất, cho dù tại vườn nho, chỉ cần Đế Anh Thy cùng bọn trẻ ở cùng một chổ, anh tránh đi, mục đích như thường sẽ đạt được


Từ lúc lên máy bay Đế Anh Thy không có nói chuyện với Tư Hải Minh, trong mắt nàng chỉ có con


Sau đó nàng cùng bọn trẻ về phòng ngủ


Giường rộng lớn cộng thêm sáu đứa bé đều thoải mái


Bọn nhỏ nằm gần Mẹ ngủ, Đế Anh Thy bị chen lấn đến không thể động đậy


Nhưng đó là niềm hạnh phúc mà nàng muốn


Bọn nhỏ mở miệng nhỏ ngáp dài một cái, không bao lâu liền chìm vào giấc ngủ


Đế Anh Thy cũng không thể nào kiên trì liền buồn ngủ


Chỉ là con mắt vừa nhắm lại nàng cảm thấy có người đẩy cửa ra, nàng vô ý thức mở mắt ra nhìn thấy bóng đen đang đi đến, Tư Hải Minh


Tư Hải Minh buông cổ áo ra, hơi mở, quay người nằm lên giường


“Anh không có chổ nào ngủ sao?” Đế Anh Thy hỏi “Thy, em đang nghĩ cái gì? Hả? Tư Hải Minh nghiêng thân, nhìn nàng, đôi mắt am hiểu sâu như lỗ đen


“…” Đế Anh Thy im lặng, cái gì mà nói mình suy nghĩ cái gì chứ? “Tôi với anh quan hệ không tốt đến mức có thể ngủ cùng giường chung gối!”


Đã rất hạ giọng nhưng trong ngực Bảo My vẫn cử động, dọa cho Đế Anh Thy đến hô hấp đều phải thở nhẹ


Tư Hải Minh mắt đen mang theo ý cười nhẹ, ngón trỏ dán lên môi ra dấu im lặng


Đế Anh Thy cắn răng, muốn nói nhưng lại không dám lên tiếng!


Nếu như anh dám làm cái gì, nàng tuyệt đối sẽ không tha cho anh!


Nghĩ đến trước kia tám người ngủ trên một chiếc giường sau khi tỉnh dậy lại biến thành nàng ngủ trong ngực của Tư Hải Minh, Đế Anh Thy ít nhiều có chút không dám ngủ


Dù sao đến Minh Uyển cũng không quá mười một giờ, không phải rất muộn


Nàng liền cầm điện thoại chơi game


Chỉ là game vừa mở ra, điện thoại liền bị rút đi


Đế Anh Thy trợn mắt nhìn


“Ảnh hưởng đến mắt” Tư Hải Minh dời điện thoại qua bên khác, không cho nàng dùng


Nếu không có bọn trẻ ở đây nàng thật là sẽ đánh anh ta à!


Ảnh hưởng đến mắt có liên quan gì đến anh?


Trợn tròn mắt cũng không được, nhắm mắt cũng không được


Đế Anh Thy nhắm mắt lại để làm cho đầu óc được thanh tỉnh hơn


Dạng này có thể phòng bị Tư Hải Minh tới gần


Không biết nhắm lại bao lâu mà vẫn không nghe được động tĩnh gì


Đế Anh Thy mở to mắt ra phát hiện Tư Hải Minh nhắm mắt từ lúc nào. Đây là ngủ sao?


Duỗi chân ra, làm bộ đụng vào đùi Tư Hải Minh một cái. Tư Hải Minh động đậy, xoay người


Con mắt vẫn không mở ra, làm như bản năng tay đưa qua kèm theo giọng khàn khàn không tỉnh lắm “Thế nào…”


Đế Anh Thy vội vàng đem Bảo My làm bia đỡ đạn


Tay Tư Hải Minh rơi vào lưng Bảo My, bất động


Đế Anh Thy nín thở im lặng, cho nên đây có phải là Tư Hải Minh thực sự ngủ rồi


Chờ một lát Đế Anh Thy mới thở bình thường trở lại


Ngẫm lại mình đi ứng phó với Tư Hải Minh thật là vất vả!


Đế Anh Thy nhìn chằm chằm vào trần nhà, chẳng lẽ nàng phải đề phòng anh như vậy sao?


Một thời gian dài Tư Hải Minh bất động, Đế Anh Thy bối rối thế nào đều không ngăn được. Sau một lúc nàng cũng ngủ say


Hơi thở đều đều truyền đến Tư Hải Minh từ từ mở mắt đen ra, tinh quang chợt hiện, không một tia buồn ngủ


Tay anh vượt qua Bảo My vuốt ve miệng nhỏ của Đế Anh Thy, huyết dịch cũng vì thế mà khuấy động


Hiện tại vì mục đích của mình nhất định phải tôi luyện diễn kỹ nếu không sẽ không gạt được nàng


Nhìn xem nàng như thế anh cũng đủ thỏa mãn


Máy bay tiếp đất sân bay tư nhân Minh Uyển, Đế Anh Thy vẫn không tỉnh lại


Bọn trẻ cũng thế


Lúc phi cơ hạ xuống, sau dừng hẳn Tư Hải Minh từ trên giường bước xuống, vòng qua cuối giường, nhìn Đế Anh Thy mặc dù ngủ nhưng tay vẫn ôm Bảo My


Người lớn cũng có lúc thật đáng thương, có lúc phải tìm đến bọn trẻ để được an toàn


Tư Hải Minh muốn độc chiếm Đế Anh Thy để ôm đúng là không dễ


Mà nếu như con không tỉnh mà Đế Anh Thy tỉnh nàng cũng sẽ không chấp nhận vào Minh Uyển…


Tư Hải Minh cầm cái gối ôm đưa vào ngực nàng thay thế cho Bảo My


Đế Anh Thy giật giật ôm cái gối trong ngực càng chặt hơn


Tư Hải Minh có chút câu môi, dễ như trở bàn tay mà đem người bế lên. Rời khỏi phòng, máy bay hạ cánh


Còn bọn trẻ đã có vệ sĩ!


Bào Điển chạy tới nhìn ngài Hải Minh đang ôm Đế tiểu thư ngủ, trong lòng rất là vui


Không có gì so với Đế tiểu thư đến, sẽ giúp cho gia đình vui vẻ hòa thuận


Nhìn thấy sáu đứa trẻ được sáu vệ sĩ ôm xuống tới Bào Điển trên mặt càng cười tươi hơn


Ngủ thật là đáng yêu


Mẹ trở về sẽ rất là vui vẻ rồi!


Đế Anh Thy sau khi tỉnh dậy tay thì ôm cái gối đầu, còn người thì bị người ôm!


Ngẩng đầu lên nhìn gương mặt Tư Hải Minh Đế Anh Thy tức giận đạp cho anh một cái…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK