Edit By Trà Nữ Lê
“Thế nhưng tại sao anh không tỏ tình với Anh Thy? Nếu như tỏ tình thì người khác sẽ không còn cơ hội ngấp nghé” Kiều Như An nói
Cô ấy dùng từ “ngấp nghé” giống như Đế Anh Thy là thuộc về Tần Kính Chi, còn Tư Hải Minh là cướp người
Tần Kính Chi trầm ngâm không nói…
Anh ấy vẫn không hiểu, người từng làm tổn thương Anh Thy sao lại còn mặt mũi mà quấn lấy!
Anh ấy không nghĩ Anh Thy sẽ nhận hai lần tổn thương!
vietwriter.vn
“Còn nữa, nếu anh không tỏ tình Anh Thy sẽ không biết, sau này anh sẽ không tiếc nuối sao?” Kiều Như An hỏi “Nói thật em biết anh tại sao lại do dự, bởi vì em cũng như thế…”
“Em?”
“Trước kia không phải em đã từng nói với anh em có người thích sao? Thân phận của anh ấy rất tôn quý, ở trước mặt anh ấy nói câu nào cũng không dám. Thân phận quá cách xa nên mới như thế…” Kiều Như An sa sút nói “Mà người này anh cũng biết”
Biết sao? Tần Kính Chi sửng sốt một chút “Là…người của Đế gia sao?”
“Em sẽ không nói!” Kiều Như An đứng người lên đi đến cửa sổ đưa lưng về phía anh ấy “Không muốn anh hỏi lại, không có khả năng vẫn là không nên. Vẫn là nói chuyện của anh với Anh Thy đi! Đế gia đối xử với anh rất tốt, chỉ cần anh mở miệng hẳn là không có vấn đề gì cả!”
Tần Kính Chi nghĩ đến người mà Kiều Như An thích hẳn là người Đế gia, vấn đề này ngoài khả năng dự đoán của anh, chẳng qua anh ấy cũng hiểu rõ “Cái này không có gì mà khó nói, trước đó chị gái của em không phải từng có đính ước với Đế gia sao? Nếu em mở miệng sẽ thành”
“Chị là chị, em là em, mặc dù sinh ở cùng một nhà nhưng thân phận cũng khác biệt, có khả năng để ý đến em…” Kiều Như An tự ti nói. Lập tức xoay người lại, một mặt chúc phúc cười “Em ngược lại là muốn nhìn thấy hôn lễ của Kính Chi và Anh Thy”
Tần Kính Chi bị cô ấy nói trong đầu liền hiện ra hình ảnh hôn lễ với Anh Thy, tổ chức tại đảo Trân Châu, phong cảnh rất là đẹp à?
Thế nhưng anh ấy chỉ có thể tưởng tượng…
Dậy sớm, Đế Anh Thy mở mắt ra phát hiện trên giường một đứa con cũng không thấy
Không thể nào nàng lại bỏ lỡ thời gian bọn nhỏ đến trường sao?
Nàng xuống giường, ra khỏi phòng, nhìn thấy trong phòng khách hình ảnh khiến nàng ngẩn ngơ
Tư Hải Minh cùng bảy đứa trẻ, còn có anh trai của nàng đáng lý giờ này là phải ở đảo Trân Châu, Bảo Vỹ còn ghé vào đùi của anh trai, rất là thân mật
“Mẹ ơi!”
“Chị ơi!”
Đế Anh Thy ngây người, đúng như lời anh hai nói, không tới bữa sáng là anh cả sẽ có mặt…
“Không biết sao?” Đế Hoàng Minh ánh mắt nhu hòa nhìn em gái
Đế Anh Thy ngượng ngùng gãi đầu “Anh cả, Anh cả sao lại đến?”
“Đi công tác thuận đường tới xem một chút” Đế Hoàng Minh nói mà mặt vẫn không đổi sắc
Đế Anh Thy nghĩ thầm, đúng vậy dù sao thì cũng nằm trên trái đất, đi máy bay thì đều là thuận đường
“Em đi rửa mặt”
“Con cũng muốn đi!” Bảo Hân chạy tới
Đế Anh Thy nhìn cô bé cười “Con chưa rửa mặt sao?”
“Muốn cùng với mẹ”
“Con cũng muốn đi!” Bảo Nam lên tiếng
Tư Thái Lâm cũng chuẩn bị đứng người lên nhưng liền thấy Bảo Nam bị anh trai túm cổ áo kéo lại…
“Thả con ra! Thả con ra!”
“Bảo Hân cũng lại đây” Tư Hải Minh phân phó.
“Vâng ạ!” Bảo Hân nghe lời chạy lại, tiến đến trước mặt của Ba, che lấy miệng nhỏ cười trộm “Con biết, Ba muốn đi xem Mẹ rửa mặt”
Tư Hải Minh nhìn sang hướng Đế Anh Thy, Đế Anh Thy không có cảm xúc xoay người tiến vào phòng tắm
Bữa sáng trên bàn, chổ ngồi thật đúng là phải chen nhau
Tay đụng tay. Quả nhiên là phải đổi nhà thôi!