Edit By Trà Nữ Lê
Đế Anh Thy dùng máy bay cá nhân của Đế Bắc Lẫm đi Kinh Đô, bên cạnh là bốn vệ sĩ được Đế Hoàng Minh sắp xếp đi cùng, cao to lực lưỡng và lạnh lùng. Bốn anh vệ sĩ có nhiệm vụ bảo vệ nàng, không một ai dám đến gần
Thật là làm lớn mà, nếu không có vệ sĩ thì Đế Anh Thy cũng không được phép đi Kinh Đô
Như vậy, liệu Tư Hải Minh có chấp nhận là “Đi một mình” không?
Tư Hải Minh không phải sẽ nghĩ rằng đây cũng như có ba người anh trai theo sao?
Đến sân bay tại Kinh Đô
Đế Anh Thy còn đang định gọi cho Tư Hải Minh, nàng vừa bước xuống máy bay liền thấy Tư Hải Minh đang đứng chờ mình
vietwriter.vn
Thật là nhanh
Hằn là nàng vừa rời đi ở bến cảng thì anh cũng đã lập tức lên đường
Đế Anh Thy từ trên máy bay bước xuống, đến gặp anh, giữ khoảng cách một mét “Giờ đi luôn?”
Tư Hải Minh hướng mắt sắc bén nhìn bốn vệ sĩ đang đứng sau lưng nàng
Đế Anh Thy nói “Những người này không tính”
“Tính” Tư Hải Minh nói “Đến đây rồi, các người tự do”
Sắc mặt vệ sĩ không vui
Tư Hải Minh nhìn Đế Anh Thy “anh không muốn có người thứ ba. Em sợ anh sẽ làm gì em?”
Đế Anh Thy lãnh đạm hỏi lại “Anh dám sao?”
“Không dám” Tư Hải Minh đến mở cửa xe Rolls Royce, chờ Đế Anh Thy lên xe
Đế Anh Thy biểu cảm cứng đờ không cảm xúc
Hai bên giằng co
Đế Anh Thy đang ở vào thế bị động, bởi vì nàng đang nhờ người ta. Quay đầu hướng nhìn về phía vệ sĩ “Các cậu lên máy bay chờ tôi”
“Tiểu thư, thủ lĩnh sẽ giết chết chúng tôi”. Thủ lĩnh là Đế Hạo Thiên. Lúc nói còn hướng ánh mắt nhìn về phía Tư Hải Minh một chút, rõ ràng đang đề phòng người đàn ông này
“Không sao cả, tối nay tôi sẽ nói chuyện với anh hai một tiếng, giữ liên lạc qua điện thoại” Đế Anh Thy nói xong, liền vào trong xe
Đế Anh Thy nghiêng mặt nhìn về phía ngoài đường, chiếc xe Rolls Royce này dĩ nhiên Đế Anh Thy biết, rất quen thuộc, đã ngồi không biết bao nhiêu lần rồi
Nhìn thấy nó, trong trí nhớ ác mộng có thể khôi phục được một nữa
Mong muốn được nhìn thấy Tư Viễn Hằng khiến cho tâm nàng không còn bận bịu để nghĩ đến tình cảnh đang ở trên xe với Tư Hải Minh
Đối với anh bản năng luôn luôn đề phòng
Tư Hải Minh từ khi lên xe ánh mắt không rời khỏi Đế Anh Thy
Không đụng vào nàng, nhưng ánh mắt đen sâu của anh luôn khóa chặt lấy nàng
Trong lòng của nàng chỉ có Tư Viễn Hằng, anh không có một chút vị trí…
Vì được gặp nàng, anh đã đè nén nội tâm cháy bỏng để đưa nàng đến trước mặt Tư Viễn Hằng…
Anh rất muốn kéo nàng ôm vào trong ngực, để mắt nàng phải nhìn anh, dù thô bạo một chút, chỉ cần có thể trừ khử nội tâm kia của nàng anh đều muốn dùng bất cứ thủ đoạn nào
Nhưng mà, đây chỉ là suy nghĩ chợt lóe sáng qua đầu của anh
Không thể biến thành hành động
Nếu không, sẽ làm kinh sợ đến nàng, sẽ càng đẩy nàng đi xa hơn
Đây không phải là kết quả anh mong muốn…
Chỉ có thể yên lặng chờ đợi bên cạnh nàng, chờ nàng quay đầu liếc nhìn anh một cái…
Xe càng chạy càng lệch hướng ra ngoài ngoại ô, tâm của nàng càng ngày càng nặng, bởi vì nơi này không phải nơi ở của người.
Đi thẳng đến một phần mộ màu trắng, trên bia mộ rõ ràng là khắc tên Tư Viễn Hằng
Từ đảo Trân Châu đến Kinh Đô trên đường đi nàng luôn mang trong lòng sự kì vọng, kì vọng Tư Hải Minh đã cứu Tư Viễn Hằng mà nàng không hề biết, đưa nàng đi gặp là người còn sống, nhưng kết quả…
“Tro cốt của nó vẫn còn, chỉ là đổi nơi khác” Tư Hải Minh giọng khàn khàn. Từ lúc Đế Anh Thy xuất hiện trước phần nộ của Tư Viễn Hằng lòng anh không hề thấy thoải mái