Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1403


Bên phía Đế Hạo Thiên hãy còn đang chờ tình hình, ai mà ngờ vẫn chưa nghe ngóng thêm được gì nữa cả.





Đến tận một giờ sau, di động Để Hạo Thiên mới vang lên, vừa nghe thì sắc mặt anh ta trông đến là khó coi:





“Bám sát cậu ta lúc lên chuyến bay! Mắt không được rời mục tiêu!”









Cúp máy, lại bẩm một cuộc gọi khác:





“Tra chiếc taxi Cố Mạnh từng ngồi cho tôi!” Sau khi ngắt máy, ném thẳng di động qua một bên. “Anh hai, sao rồi?”





Để Anh Thy hỏi.





“Cố Mạnh đang ở sân bay chờ”






vietwriter.vn



Vì là em gái hỏi mình, nên giọng điệu lúc Đế Hạo Thiên trả lời rất dịu dàng.





“Nhưng chẳng phải anh ta đã đổi xe ư? Nếu như không có chuyện gì hết thì tại sao lại phải đổi xe? Sau khi đổi xe anh ta đi đâu?”.





Để Anh Thy thấy rất quái.





“Tên này còn gian xảo hơn anh tưởng tượng!”





Để Bắc Lâm nói.





Sau khoảng mười phút, cấp dưới tra ra chiếc taxi kia gọi đến, báo cáo với Đế Hạo Thiên:





“Đã tra được chiếc xe kia, nhưng mà tài xế khai rằng không biết chở đi đầu, chỉ nghe theo chỉ dẫn của khách, chỉ khi nào chỉ đường anh ta mới nói chuyện”.





“Sau khi xuống xe cậu ta đi đâu?”





Để Hạo Thiên hỏi.





“Mua cà phê”





Tài xế khai như thế.





Đế Hoàng Minh nói:





“Lúc đi trên đường, cậu ta có hành động gì bất thường không?”





Đầu dây bên kia hỏi tài xế, sau đó, tên cấp dưới báo lại:





“Tài xế bảo không có hành động gì lạ, chỉ nhận một cuộc điện thoại thôi.”





“Lúc đi qua đường Ba mươi chín à?”





Đế Bắc Lâm hỏi.





“Cách chừng một con đường”





Điện thoại ngắt kết nối. Để Hạo Thiên bảo:





“Sao đây? Chắc là bị lộ rồi?”





Để Anh Thy cũng thấy chắc là bị lộ rồi, càng không vì một loạt chuyện vừa xảy ra này mà rửa trôi hoài nghi của mình với Cố Mạnh, ngược lại, thậm chí trông còn khả nghi hơn cả!





“Nhưng mà… Tại sao lại bị lộ? Lúc này cũng đâu có cho người theo dõi anh ta.”





Để Anh Thy nghĩ ngợi. “Chẳng nhẽ là cú điện thoại mà Cố Mạnh nhận? Vậy thì đi tra thử ghi chép cuộc nói chuyện đó là được mà?”





“Anh Thy à, vô dụng thôi. Cố Mạnh chắc chắn đã dự đoán từ sớm, cậu ta chắc chắn sẽ không chỉ dùng mỗi một số điện thoại hoặc một cái di động thổi đầu”





Đế Bắc Lâm nói. Ngẩng mặt lên, anh ta nhìn Tư Hải Minh ngồi đối diện đang hạ mi mắt, chẳng biết là đang suy ngẫm cái gì: “Cậu không có ý kiến gì hết à?” “Tần Hành Chi có vấn đề gì không?” Tư Hải Minh đột ngột hỏi. “Tư Hải Minh, cậu nói năng có chừng mực cho tôi! Tần Hành Chi là người nhà họ Đế chúng tôi, cậu định nói gì vậy hả?”





Ánh mắt Để Hạo Thiên gắt gao.





“Vậy lúc kêu anh ta đến đây, anh có nói cho anh ta biết chuyện tôi ở đây không được phép lộ ra hay không?”





Tư Hải Minh đã tỏ tường mọi chuyện.





Ánh mắt Để Hạo Thiên thay đổi, vì anh ta chỉ la lên, cũng không giải thích gì thêm…





“Dù Hành Chi biết, anh ta cũng có thể nói với ai? Nói với ai cũng không thể không liên quan đến Cố Mạnh. Để Anh Thy cũng hiểu bệnh đa nghi khủng khiếp của Tư Hải Minh”





Nghi ai thì được, nhưng không thể nghi ngờ Tần Hành Chi! Tần Hành Chi là được các anh trai cô nhìn mà lớn lên đấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK