Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1541





Không thể nào không thể nào! Thuốc của Đế thần y chắc chắn không có vấn đề, anh ta cũng không thể nào muốn mình sinh con, nếu không sao lại phải ngàn dặm xa xôi đến đây đưa thuốc, còn phải ăn ngay trước mặt anh ta nữa?





Diệp Thiên Thanh đột nhiên nhớ lại chuyện gì đó lập tức hoảng sợ!









Cô nhớ rất rõ buổi tối ngày hôm đó sau khi uống thuốc xong cô nôn mửa! Nôn hết thức ăn chiều ra luôn, chẳng lẽ viên thuốc kia chưa kịp tan hết cho nên cũng bị ói ra rồi!





Nếu để Đế thần y biết anh ta có thể cho rằng cô cố ý mà giết cô hay không?






vietwriter.vn



Nghĩ đến ánh mắt sắc bén như dao của anh ta cả người cô sợ đến nhữn ra! Hay là âm thầm bỏ đứa bé này đi?





Diệp Thiên Thanh chỉ mới nghĩ thôi đã cảm thấy không muốn, trước nay cô vẫn luôn một thân một mình, người nhà không quan tâm thiếu thốn tình thân khiến cô rất cô đơn, đứa trẻ trong bụng này chính là người thân thiết nhất của cô trên thế giới này.





Tay cô nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng vẫn còn phẳng lì, ngón tay hơi run rẩy, giống như có thể chạm tới đứa bé bên trong vậy. Đó là tình mẹ con bẩm sinh…





“Hơn nữa còn là thai sinh ba” Dường như bác sĩ sợ cô muốn phá thai nên nói thêm.





“Thai … thai sinh ba ư?” Diệp Thiên Thanh sợ hãi.





Lúc ra khỏi bệnh viện cô đứng ngây người trước cửa.





Ba đứa trẻ, một đứa cô còn không nỡ bỏ huống chỉ là ba đứa? Vì thế cô càng quyết tâm giữ cái thai lại.





Nhưng nếu mình mang thai thì đến lúc Đế thần y nhìn thấy bụng sẽ nghĩ đến chuyện thuốc tránh thai xảy ra vấn đề thì sao?





Bởi vì cô chưa từng ngủ với Tân Chinh không thể nào có thai với anh †a được, người duy nhất phát sinh quan hệ chính là Đế thần y…





Đầu óc Diệp Thiên Thanh choáng váng trở lại tiệm hoa, đóng cửa ngồi bên trong mất hồn mất vía. Dù Đế thần y biết cái thai này là của anh ta cũng sẽ không để cô sinh ra đâu, sao anh ta có thể để cho một người phụ nữ không biết ở đâu ra sinh con cho anh ta được chứ…





Nghĩ tới đã thấy sợ.





Nếu cô muốn giữ cái thai này lại thì nhất định phải bảo vệ cho nó!





Thời gian ba ngày rất nhanh đã tới, đêm đó Diệp Thiên Thanh về đến nhà thì Tân Chinh cũng đang ở nhà chờ cô: “Suy nghĩ kí chưa?” Diệp Thiên Thanh nhìn Tân Chinh, càng nhìn càng chết lặng, cảm giác muốn ly hôn càng dữ dội hơn. Nhưng nghĩ đến đứa trẻ bỗng dưng xuất hiện trong bụng, cô lại hơi do dự…





Nếu ly hôn thì cái thai này sẽ khiến Đế thần y chú ý, nhưng nếu không ly hôn…





Tân Chinh nhìn ra Diệp Thiên Thanh đang do dự, đắc ý đi tới cười nói: “Tôi biết cô không nỡ ly hôn mà, nếu đã như vậy thì đừng ly hôn nữa. Tôi đã ăn nói khép nép đến mức đó cô nên vừa lòng rồi mới phải?





‘Yên tâm đi sau này chúng ta sẽ sống với nhau đàng hoàng lại, tôi sẽ không tìm phụ nữ nữa”





“Thật ư?”





“Đương nhiên! Hơn nữa, chúng ta còn phải sinh con, như vậy hôn nhân mới càng vững chắc” Diệp Thiên Thanh nhìn Tân Chinh, không biết anh ta lấy đâu ra cái suy nghĩ đó nữa, sao đột nhiên lại muốn sinh con?





“Tôi về phòng nghỉ ngơi trước”





“Không ăn cơm à?”





“Ăn rồi” Diệp Thiên Thanh đi lên lầu.





Thật ra cô chưa ăn, bởi vì cô ăn không vô, ăn nhiều sẽ buồn nôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK