Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1208 (2190) GIA CỐ THÔI MIÊN!


Edit By Trà Nữ Lê



“Sẽ không”






“Nếu như anh dám cùng cô gái khác làm cái gì mờ ám, lúc đó mặc kệ anh làm cái gì em cũng sẽ không quay đầu lại” Đế Anh Thy nghiêm túc nói với anh


Tư Hải Minh nhẹ nhàng hôn lên bàn tay của nàng “Được”. Nếu như em khôi phục lại ký ức, biết rõ sự việc, có phải em sẽ rời đi, không quay đâu…


Tư Hải Minh nhói đau trái tim, nổi đau này làm anh khó mà tiếp nhận được



vietwriter.vn



Xe chạy đến cổng biệt thự Minh Uyển. Sáu đứa bé vội vàng chạy ra ngoài


Đế Anh Thy vừa xuống xe liền bị sáu đứa bé nhào tới quây quanh…


“Mẹ ơi, mẹ sao rồi? Mẹ không thoải mái sao?”


“Có phải là mẹ đi bệnh viện chích thuốc không?”


“Đã khỏe chưa ạ?”


“Rất khó chịu sao ạ?”


“Mẹ bị xỉu ạ?”


“Mẹ…”


Đế Anh Thy nhìn xuống là 6 cái mặt nhỏ xinh đang ngẩng lên nhìn, trong lòng rất ấm áp “Không sao cả, chắc mẹ bị mệt nên mới xỉu, bác sĩ bảo đêm nay ngủ 1 giấc dậy sẽ ổn”


“Mẹ nhanh vào trong ngồi đi ạ!” Bảo Nam nắm lấy tay nàng kéo nàng hướng vào đại sảnh, ngồi lên ghế salon


Đế Anh Thy thầm nghĩ Tư Hải Minh nhất định là kiếp trước đã giải cứu cả hệ ngân hà mới có phúc sinh mấy đứa con hiểu chuyện như vậy


Từ lúc ở bệnh viện về Tư Hải Minh luôn để ý đến sắc mặt của nàng, lần này nàng ngất đi làm cho anh hết sức đề phòng, bởi vì nó sẽ ảnh hưởng đến khôi phục ký ức của nàng


Cho dù là ban đêm đi ngủ, Đế Anh Thy ngủ, Tư Hải Minh không thể ngủ được, anh ôm nàng vào lòng, nhìn chằm chằm nàng điềm tĩnh ngủ ngon


Sắc mặt đã khôi phục bình thường điều đó ít nhiều cũng làm anh thở phào, giảm bớt lo âu. Nếu không thì anh bắt buộc phải đi hỏi Đế Bắc Lẫm. Lòng bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve cằm của nàng, nâng niu bờ môi mềm mại. Còn nếu không thì anh phải đi tìm người khác để gia cố chiều sâu thôi miên, để nàng vĩnh viễn mất đi trí nhớ…


Đêm khuya, Tư Hải Minh rời giường gọi điện thoại cho Hạ Khiết Mai hỏi về vấn đề này


“Ngài Hải Minh muốn gia cố thôi miên?”


“Có tác dụng phụ không?” Tư Hải Minh hỏi


“Có, mà lại rất nguy hiểm. Nếu thôi miên làm nhiều không cẩn thận thì sẽ dẫn đến tinh thần thác loạn. Về khía cạnh này tôi không chuyên nhưng cũng nắm được rằng đây là phương án rất nguy hiểm. Cho dù là kỹ thuật cao cũng không dám cam đoan 100% là tốt” Hạ Khiết Mai lo lắng tư vấn cho anh


Tư Hải Minh đưa ra vấn đề này thì cô cũng biết được là anh đang nghĩ cái gì


Lúc chiều Đế Anh Thy bị xỉu thì có khả năng cô sẽ khôi phục lại kí ức. Anh chính là đang lo lắng điều này nên đến giờ anh vẫn không ngủ được


“Ngài Hải Minh tôi mạn phép nói với ngài một câu, thôi miên không phải kế lâu dài, vấn đề chính là phải giải quyết. Muốn thay đổi không phải nàng mà là ngài…”


Tư Hải Minh buông điện thoại xuống, thân hình cao lớn đứng tại ban công thật lâu không nhúc nhích, như mãnh thú đang bị thương


Anh sẽ không bao giờ đem tính mạng của nàng ra cược, chỉ có thể bình tĩnh chờ đợi ngày đó đến


Ngực như muốn vỡ nát, trái tim đau đớn khiến cho anh mỗi lần thở thôi cũng đều đau đớn.


Tư Hải Minh đi vào phòng ngủ, lên giường ôm Đế Anh Thy kéo vào trong lòng, ôm chặt


Đế Anh Thy mơ màng cảm nhận được ngực anh đang lạnh, đầu cô chui chui vào anh như để tìm hơi ấm. Tư Hải Minh ánh mắt đen am hiểu sâu sắc nhìn nàng hành động trong giấc ngủ, với anh thì mỗi lần ôm nàng đều chính là đang cướp đoạt…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK