Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 538: Bị người bám theo





Bởi vì kỳ kinh nguyệt của cô cũng phải mất mấy ngày…






Đào Anh Thy cầm điện thoại lên rồi gửi tin nhắn cho Tư Hải Minh, soạn nội dung là: Tối nay tôi muốn ở biệt thụ Minh Uyển.


Cô gửi tin nhắn đi, trong lòng vẫn thấy hơi lo lắng Chỉ cách một đêm mà đã muốn ở biệt thự Minh Uyến, Tư Hải Minh sẽ nghĩ như thế nào?


Tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, Đào Anh Thy nhìn số điện thoại thì sửng sốt Tại sao Tư Hải Minh lại gọi điện thoại đến? Chẳng phải chỉ cần nói một tiếng là được rồi sao?


Chẳng lẽ có biến cố nào khác? Cô không dám chậm trễ, vội vàng nghe máy: “Sao vậy?” “Em đang ở đâu?” Giọng nói trầm thấp đe dọa vang lên.



vietwriter.vn



“Tôi vừa mới quay xong quảng cáo, định đến trường đón bọn trẻ rồi sau đó đi cùng xe về biệt thự Minh Uyển. Được không?”


“Tôi biết rồi” Tư Hải Minh cúp máy.


Trong lòng Đào Anh Thy bình tĩnh trở lại, như vậy là cô có thể nhìn thấy sáu đứa con của mình rồi.


Cũng không cần lo lẳng bị Tư Hải Minh ăn thịt nữa! Một mũi tên trúng hai mục đích! Bên ngoài cửa sổ đi lướt qua cửa hàng sách.


“Đứng ở gần đó” Đào Anh Thy vội vàng nói Tài xế dừng xe ở bên đường, Đào Anh Thy xuống xe rồi đi đến cửa hàng sách.


Cô muốn đi loanh quanh trong cửa hàng sách xem có thứ gì muốn mua cho sáu đứa con của mình không.


Đương nhiên rồi, cô sẽ chuẩn bị những thứ này cho các con ở trong biệt thự Minh Uyển. Đào Anh Thy là một người mẹ, chắc chẩn cô muốn dùng cách này để tham gia vào quá trình trưởng thành của các con.


Khi Đào Anh Thy đang xem cuốn truyện cổ tích được tặng giấy dán phim hoạt hình, có người đến bên cạnh cô.


“Tư Viễn Hãng đang ở đâu?” Đào Anh Thy run lên, quay đầu lại nhìn Tư Lệnh Sơn xuất hiện trước mặt mình với ánh mắt ngạc nhiên.


Dáng vẻ của ông ta giống như đang hỏi tội khiến cô không thể giải thích được: “Sao tôi biết anh ấy đang ở đâu được?” Nói rồi cô quay người rời đi.


Tư Viên Hãng là Tư Viễn Hằng, Tư Lệnh Sơn là Tư Lệnh Sơn.


Cô thật sự rất không ưa gì Tư Lệnh Sơn.


Cô còn chưa đi được một bước thì đã bị Tư Lệnh Sơn kéo lại: “Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất hãy thành thật nói cho tôi biết. Nếu không rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!”


Đào Anh Thy bất đắc dĩ nhìn ông ta: “Tôi thật sự không biết”


“Tại sao cô lại không biết?” “Ông hỏi cái câu gì kỳ lạ vậy? Sao mà tôi biết được? Đã lâu lãm rồi tôi không nhìn thấy Tư Viễn Hằng và càng không liên lạc với anh ấy”


“Cô lừa được người khác chứ không lừa được tôi đâu. Cô đừng tưởng tôi không biết nước cờ của cô, leo lên Tư Hải Minh chưa đủ còn muốn quyến rũ Tư Viễn Hằng. Phải cần bao nhiêu đàn ông thì mới có thể làm thỏa mãn cô?” Nghe những lời nói khó nghe như vậy, Đào.


Anh Thy dùng sức đẩy ông ta ra rồi rời đi.


Tư Lệnh Sơn lửa giận ngút trời, ông ta tiến lên bóp lấy cố của Đào Anh Thy, sau đó bịt miệng cô lại kéo về phía sau…


“Ưm ưm ưm! Đào Anh Thy bị ông ta đột kích bất ngờ mà không kịp đề phòng gì, cô hoàn toàn không có phản ứng.


Trong tiệm sách vốn không có ai, ông chủ còn đang đeo tai nghe để nghe sách nên hoàn toàn không nhận ra sự khác thường trong cửa hàng sách.


Tư Lệnh Sơn kéo Đào Anh Thy vào trong chiếc xe bên cạnh đường.


Xe của Đào Anh Thy ở con đường đối diện, lại có xe của Tư Lệnh Sơn che khuất cho nên không nhìn thấy Đào Anh Thy bị bắt đi.


Đào Anh Thy không muốn lên xe, cô vùng vẫy, khuỷu tay dùng sức đập lên xương sườn của Tư Lệnh Sơn.


Tư Lệnh Sơn bị đau nên sức lực cũng giảm bớt đi.


Đào Anh Thy lại dùng chân giãm mu bàn chân của Tư Lệnh Sơn, sau đó lại đá lên bắp.


chân của ông ta. Cô đánh lại liên tiếp khiến cho Tư Lệnh Sơn cuối cùng phải buông tay ra.


Đào Anh Thy nhân cơ hội này thì quay người chạy đi, chạy thẳng đến con đường đối diện.


Tư Lệnh Sơn muốn đuổi theo, nhìn thấy Đào Anh Thy lên xe thì cũng quay người lái xe đi. Ông ta đuổi theo xe của Đào Anh Thy ở phía trước, không ngừng theo sát cô.


“Cô Anh Thy, người nào đang đuổi theo chúng ta vậy?” Người tài xế trở nên lo lắng, hỏi.


“Một người bị điên!” Trước mặt là đèn đỏ, tài xế không thể nào không dừng xe lại.


Đào Anh Thy cầm lấy điện thoại vội vàng báo cảnh sát, nhưng cô còn chưa gõ dãy số xong thì chiếc xe đã bị đâm rầm một cái. Cả cơ thể của Đào Anh Thy ngã nhào lên phía trước, điện thoại cũng rơi xuống.


Chiếc xe của cô bị đâm đến đường dành cho người đi bộ. Tư Lệnh Sơn ở phía sau giống như con người phát điên mà càng nhấn xa hơn, đâm vào xe của Đào Anh Thy một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK