Vốn dĩ, Chu Nhược Hân nghĩ rằng sẽ có một ngày mình có thể làm vợ của Lạc Du Cẩn, thay đổi thân phận bình dân của cô ta và người nhà.
Nhưng đến ngày hôm nay, cô ta lại nhận được tin tức Lạc Du Cẩn phải cưới một đứa con gái nhà quê! Làm sao cô ta có thể chấp nhận chuyện này được cơ chứ?
Cho nên, ở ngoài mặt thì cô ta bày ra dáng vẻ không thể không chấp.
nhận, nhưng ở trong lòng thì cô ta đã hận con nhãi nhà quê kia đến chết rồi! Một con nhãi ranh từ quê lên thôi, cô ta còn chẳng thèm để vào.
vietwriter.vn
trong mắt đâu!
Ông cụ Lạc khá xem trọng chuyện Lam Kiều Nhi đến, ông cụ còn tổ chức riêng một buổi họp mặt gia đình để chào đón cô ấy nữa.
Vì rất cẩn thận nên trước tiên Lạc Kiến Minh đã dẫn Vô Tội đến một shop quần áo nữ, bảo nhân viên hướng dẫn bên trong chọn đồ cho cô ta, giúp cô ta trở nên sáng sủa hơn một chút.
Lúc nhân viên hướng dẫn đang chọn quần áo, Vô Tội chú ý tới người phụ nữ đang ngồi trên ghế sô pha kẻ mắt tô son bên kia, thế là cô ta nảy ra một ý tưởng, có vẻ như thứ này tiện lợi hơn trét đất lên mặt nhiều.
Đợi đến khi người phụ nữ kia đứng dậy, Vô Tội cố tình đi lướt qua bên cạnh người đó. Chỉ trong chớp mắt, bộ đồ trang điểm của người phụ nữ kia đã năm gọn trong tay Vô Tội, mà người kia lại chẳng hay biết gì, rời khỏi shop quần áo.
Trên đường về nhà, sắc mặt của Lạc Kiến Minh khó coi giống như vừa nuốt phải một con ruồi vậy, lúc thấy Vô Tội đã thay đồ xong ông ta còn cảm thấy người này nhìn cũng được đấy.
Sau đó, ông ta đã nhìn thấy trọn vẹn khuôn mặt bị giấu dưới lớp khẩu trang. Làn da vàng khè như nghệ, bôi bôi trét trét đủ loại màu sắc.
kỳ quái, môi rất lớn, chỗ gần miệng còn có một nốt ruồi đen, trên nốt ruồi kia còn có ba sợi lông, đến ma quỷ còn đẹp hơn cô ta.
Bởi vậy, Lạc Kiến Minh muốn trầm cảm luôn rồi.
Vốn dĩ ông ta nghĩ rằng người trẻ tuổi mà, có thể xấu đến mức độ nào chứ? Không ngờ rằng sau khi rửa sạch mặt mũi đi lại là khuôn mặt như thế này. Ông ta cảm thấy khi đến nhà họ Lạc nhất định Vô Tội sẽ bị hủy hôn.
Thật không ngờ mà, ông ta đã sai lầm rồi Ông cụ Lạc chống gậy, nở một nụ cười hiền lành, cảm thấy rất hài lòng với cô nhóc này.
Lạc Du Cẩn liếc nhìn Vô Tội một cái, bị kích động đến mức ho sặc sụa lên, sắc mặt lại càng trắng hơn.
Chu Nhược Hân đứng bên cạnh Lạc Du Cẩn, vốn dĩ trong lòng còn đang tức sôi cả máu, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Vô Tội thì cô ta chỉ cảm thấy nực cười thôi. Đừng nói là chỉ riêng cô ta, mà trừ ông cụ Lạc ra thì tất cả những người nhà họ Lạc có mặt ở đây đều không thích Vô Tội. Ai cũng xem đây như là một trò hề hết.
“Du Cẩn, lại đây” Ông cụ Lạc gọi.
Lạc Du Cẩn bất đắc dĩ đi qua, nói: “Ông “Nhìn thử người vợ ông tìm cho cháu xem này, có phải là rất xinh đẹp không?” Ông cụ Lạc cười ha ha, có vẻ tâm trạng rất tốt.
“.. Vâng.”
Vô Tội nhìn khung cảnh và con người xung quanh, những gương mặt khác nhau, không nhìn ra được ai là hung thủ giết người, nhưng lại có cảm giác ai cũng là hung thủ giết người hết! Điều duy nhất có thể khẳng định, đó là tất cả mọi người đều không thích cô ta.
Lạc Du Cẩn quay sang, phát hiện Vô Tội đang nhìn đi nơi khác, không thèm nhìn anh lấy một cái. Anh ta thế mà lại bị một con nhóc ngó lơ.
Cách đó không xa, một nhà cô ruột của Lạc Du Cẩn đang thì thầm to nhỏ với nhau.