Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1325 (2322) TIẾP CẬN TƯ TRIỀU VŨ


Edit By Trà Nữ Lê



Ngày đó nàng bực bội nên trực tiếp túm lấy sợi dây chuyền mà văng ra ngoài. Về sau không thấy đâu, nàng còn nghĩ chắc anh cả nắm cùng với đồng hồ vòng tay ném vào thùng rác nên không đi tìm nữa


Nàng không nghĩ tới…là bị Một Hào nhặt đi?


Nói thật, nàng cũng không muốn nhận đồ mà Tư Hải Minh tặng. Nhìn vào sợi dây chuyền Đế Anh Thy đồng mắt run rẩy, Tư Hải Minh anh tưởng niệm đến cùng là vì sao? Nếu như không phải được ba anh trai cứu sống thì đã sớm hóa thành tro tàn, anh làm những thứ này thì ai sẽ nhìn thấy? Ai đồng tình?


“Anh Thy, em ở đâu? Có phải là đang chơi trốn tìm với anh ba không?” Âm thanh của Đế Bắc Lẫm xa xa truyền tới






Dọa cho tay Đế Anh Thy run lên vội vàng đem dây chuyền vùi vào trong đất, giẫm lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Một Hào “Tặng cho em!”


Đế Bắc Lẫm quay người nhìn Một Hào từ trong lùm cây chui ra đến bên em gái cưng “Làm cái gì vậy?”


“Một Hào chạy lung tung bắt về cho em” Đế Anh Thy nói


Đế Bắc Lẫm tiến lên, với tay lên đầu em gái cầm xuống một mãnh lá khô “Nói cho anh ba biết tại sao trở về liền tìm Một Hào?”


“Còn không phải bọn trẻ hỏi tới sao, lần sau đi qua em phải đem Một Hào để cho bọn nhỏ nhìn một cái” Đế Anh Thy nói xong quay người đi


Đế Bắc Lẫm quay đầu nhìn về phía lùm cây kia, không có cái gì đặt biệt. Chỉ cần không phải do Tư Hải Minh đều tốt…


Trong công ty tại văn phòng làm việc thư ký cùng Đế Hoàng Minh nói về việc Khu Tây Nam của Hoa Hạ đang khai thác, nói đến một nữa liền cảm giác được khí lạnh bao phủ. Thư ký tưởng mình nói sai điều gì



vietwriter.vn



“Buông xuống, ra ngoài” Đế Hoàng Minh nói


“Vâng”


Sau khi thư kí rời đi Đế Hoàng Minh cầm bảng quy hoạch đưa lên trước mặt, càng xem sắc mặt càng khó nhìn. Tư Hải Minh đã nói, trừ khi việc kinh doanh của anh không muốn phát triển ở Hoa Hạ nếu không liền phải cùng Tư Hải Minh liên hệ, thậm chí là hợp tác


Anh ấy có thể vì công việc mà hợp tác với Tư Hải Minh vậy Anh Thy sẽ cảm giác như thế nào?


Anh ấy thà rằng không làm! Dù sao trong tay cũng đã có toàn bộ Đông Nam Á, mạch máu kinh tế rồi


“Tư Thái Lâm?”


Tư Triều Vũ dẫn Tư Thái Lâm đi ăn kem, hai người, nghe có người gọi quay đầu nhìn sang


Tư Thái Lâm đứng lên “Chú ơi”


“Lâu rồi mới gặp cháu, còn tưởng nhận nhầm người” Cố Mạnh cười


Tư Triều Vũ vội vàng đứng lên, nhìn người này nhất định không phải người tầm thường, chẳng lẽ Tư Thái Lâm có quen biết với người có quyền thế sao? Đứa nhỏ này thật là phúc của mình!


“Chào cậu, tôi là Tư Triều Vũ cha của Tư Thái Lâm, cậu là…”


“Lần trước tôi có đưa Tư Thái Lâm đến chung cư gặp Đế Anh Thy”


“A, thật là cảm ơn! Rất là đa tạ!” Tư Triều Vũ cảm kích


“Không khách khí, chỉ là tiện thôi mà”


“Cậu biết…Đế Anh Thy?” Tư Triều Vũ dù thế nào cũng không tiếp nhận được Đế Anh Thy, dáng dấp kia thật giống với Đào Anh Thy


Mà đối với Tư Thái Lâm quá tốt, đây không phải rất giống với Đào Anh Thy trước kia sao?


“Trước kia cô ấy từng giúp tôi” Cố Mạnh nói


“Vậy chúng ta là bạn bè rồi! Tôi là Bác của Tư Hải Minh, Đế Anh Thy cùng Tư Hải Minh nhà tôi có mối quan hệ với bọn trẻ, bạn bè của bọn chúng cũng là bạn bè của tôi mà! Người là người ở Kinh Đô?” Tư Triều Vũ lôi kéo làm quen “ Người thành phố Tân, đến Kinh Đô để công tác!”


“Nếu như vậy tối nay hãy ăn tối tại nhà tôi đi, nhà tôi chỉ có tôi và Tư Thái Lâm không có người khác” Tư Triều Vũ nhiệt tình chu đáo. Sau đó tay còn đẩy Tư Thái Lâm


Tư Thái Lâm rất là xấu hổ, nhất thời không biết nói thế nào


Cố Mạnh cười nhạt “Hay là như vầy, chúng ta ăn ở bên ngoài đi, tôi mời!”


“Cái này…cái này sao có thể để ngài tốn kém à!”


“Không phải nó là bạn bè sao? Không sao”


Có người mời Tư Triều Vũ rất là vui, liền lôi kéo con trai đi


Chổ ăn rất là cao cấp, Từ Triều Vũ trở ra, cảm giác hào môn ngày xưa ùa về


Quả nhiên có con trai thật là tốt, có thể dẫn người cha này sống cuộc sống tốt!


Người quen của Tư Hải Minh với Đế Anh Thy khẳng định là không kém, đây gọi là mối quan hệ mạnh à!


Menu đến, Cố Mạnh nói “Muốn ăn gì hãy gọi, không cần khách khí”


“Được rồi, rất tốt” Tư Triều Vũ rất là vui vẻ “Đế Anh Thy với Tư Hải Minh rất bận rộn, chờ lần su tôi sẽ mời cậu”


“Được” Cố Mạnh đồng ý “Tôi lần này đến cũng không kịp gọi cho Đế Anh Thy. Cũng không muốn làm phiền cô ấy”


“Chị về đảo Trân Châu rồi” Tư Thái Lâm nói


Cố Mạnh cố gắng kiềm thần sắc “Về khi nào?”


“Hôm trước. Nhưng mà chị có nói tuần sau Bảo Nam sẽ đi đón chị, chị sẽ về lại” Tư Thái Lâm nói


Cố Mạnh để chén trà trong tay xuống “Vậy Tư Thái Lâm có đi cùng không?”


“Cháu…cháu không đi”


“Tại sao lại không đi?”


“Là vì…vì…là nhà của Bảo Nam” Tư Thái Lâm mặc dù còn nhỏ nhưng lại rất hiểu chuyện. Cậu bé thích chị, sẽ tìm chị nhưng nếu như không có người mời cậu không thể chủ động đi “Ở đây cháu có số điện thoại của chị nếu nhớ chị có thể gọi cho chị”


Như vậy cũng đủ làm cho cậu bé thỏa mãn


Cố Mạnh sờ sờ vào đầu nhỏ của cậu bé “Thật là một đứa bé hiểu chuyện”


“Chú ơi, chú đi qua đảo Trân Châu sao?” Tư Thái Lâm tò mò hỏi “Bảo Nam nói nơi đó có lâu đài rất đẹp, nơi chị ở chính là trong lâu đài đó!”


“Sau này có cơ hội nhất định sẽ đi. Tư Thái Lâm nhất định cũng có cơ hội này” Cố Mạnh nói


“Đúng! Sẽ có cơ hội! Tư Thái Lâm, Tư Hải Minh là anh trai của con, Đế Anh Thy lại rất thích con, thế nào sẽ không cho con đi đảo Trân Châu chứ? Con có thể nói trực tiếp với Bảo Nam, Bảo Nam sẽ dẫn con đi!” Tư Triều Vũ giật dây con trai


“Con sẽ không đi nói! Là bạn bè phải thành tâm thành ý!” Tư Thái Lâm không phấn khích


“Đứa nhỏ này…” Tư Triều Vũ vừa muốn dạy dỗ kịp phản ứng lại là đang có người ngoài biết không nên nói những điều không nên nói, lỡ may truyền đến tai Tư Hải Minh hay Đế Anh Thy thì sẽ không tốt “Đứa nhỏ này rất hiểu chuyện”


Cố Mạnh cười cười, không nói chuyện


Bên ngoài đường có một chiếc taxi đang dừng lại, Đào Sơ Tâm núp ở phía sau, nhìn vào bên trong phòng ăn cao cấp, trong căn phòng có hai người đàn ông và một cậu bé


Cô ta mém chút nghĩ không ra là ai rồi


Gần đây Cố Mạnh thường xuyên đến Kinh Đô, cô ta nghĩ rằng anh ấy có người phụ nữ khác cho nên liền đi theo. Thế nào lại đi ăn cùng con trai của Liêu Ninh?


Cô ta không tin nhất định có việc gì mà cô ta chưa biết…


Một mực chờ, đợi đến khi Cố Mạnh đi tới. Chỉ có một mình anh ta, Tư Triều Vũ cùng Tư Thái Lâm vẫn đang ngồi ăn


Cố Mạnh thật ra không muốn ăn, bản thân là anh ta muốn tiếp cận Tư Thái Lâm và Tư Triều Vũ nên làm ra vẻ một chút mà thôi


Anh ta cũng không có tính nhẫn nại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK