Edit By Trà Nữ Lê
Kiều Như An có nói ra hay không là một chuyện, ảnh hưởng đến Đế gia mới là quan trọng. Trước đó Kiều Như An ở Kinh Đô có gặp qua Phương Như, lúc đó cô ấy gọi nàng là “Đào tiểu thư” cho nên Kiều Như An đã biết được bao nhiêu rồi?
Không cần biết bao nhiêu, chỉ cần bản thân không thừa nhận là được
Các anh trai cũng không để ý chút ảnh hưởng này, chỉ là Đế Anh Thy không muốn các anh phải khó xử…
Nàng khôi phục lại trí nhớ về sau luôn cảm thấy sự mẫn cảm tồn tại…
Lúc trước nàng thật sự là bị lừa bán sao?
Luôn cảm thấy việc này không đơn giản như vậy…
vietwriter.vn
Cho nên, cái gọi là “khôi phục trí nhớ” không có dám nói linh tinh…
Rót hai chén nước ra ngoài, đặt trước mặt Tần Kính Chi và Kiều Như An
Đế Anh Thy hướng mắt nhìn về phía Kiều Như An chuẩn bị đi qua ngồi xuống
Nhưng mà bị tay ai đó ôm vào eo xiết chặt, ngồi xuống bên cạnh Tư Hải Minh
Đế Anh Thy không vui mà nhìn anh
Tư Hải Minh thản nhiên mà nói “Đều biết chúng ta ở cùng một chổ, không cần ngại”
Đế Anh Thy thật rất muốn đem café tạt vào mặt anh!
Trong phòng khách, nhìn như là đang chiêu đãi khách
Nhưng sự có mặt của Tư Hải Minh không khí có thể tốt hơn sao?
“Anh Thy, em đều ở đây?” Tần Kính Chi đè nén tâm trạng chua xót mà hỏi
“Ừm, ở đây”
Tần Kính Chi sau khi ngồi xuống mới phát hiện ở đây không có đồ đặc của trẻ con, chỉ có đồ của đàn ông. Không cần hỏi cũng biết đó là của Tư Hải Minh
Như vậy, Tư Hải Minh cùng Anh Thy sao lại đến đây ở?
Tư Hải Minh dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của Tần Kính Chi, anh lạnh nhạt nói “Căn phòng lớn ở mệt mỏi chuyển sang nơi khác có cái thú vị riêng. Ờ nhà có sáu đứa trẻ vây quanh ít nhiều có chút mất hứng”
Đế Anh Thy cắn chặt răng, nếu không cắn chặt thì có khả năng sẽ quay sang mà cắn người
Nói lời này là có ý gì? Mặc dù lý do này làm cho người khác dễ dàng tin nhưng nàng không tin chỉ có một lý do này
“Tôi nghĩ rằng đây không phải là chung cư cao cấp” Tần Kính Chi nói. Bởi vì nơi này thực tế không giống đẳng cấp của Tư Hải Minh. Là do Đế Anh Thy chọn sao
“Đó là cậu nghĩ” Tư Hải Minh mắt đen lãnh đạm
Hai người ở giữa ít nhiều cũng như muốn đánh nhau
Tần Kính Chi bưng ly nước lên uống, cảm xúc hiện tại cũng không gọi là tốt
Cô gái mình thích bị người khác chiếm hữu, công khai ngữ khí, anh ta sao có thể vui vẻ được?
Trên mặt Kiều Như An vẫn thể hiện vẻ ôn nhu mà cười, cho dù trong mắt của Tư Hải Minh chỉ có mỗi Đế Anh Thy nàng cũng không dám biểu lộ sinh khí ra ngoài
Cô suy nghĩ nhiều đến sự gặp gỡ với Tư Hải Minh
Chỉ là ở bên cạnh anh như thế này cũng đã tốt rồi…
“Muốn ăn trưa cái gì?” Tư Hải Minh tay nắm tay nhỏ của Đế Anh Thy, bàn tay to lớn của anh bao trùm lấy tay nàng, ôn nhu thâm thúy mắt đen nhìn Đế Anh Thy mà hỏi
Toàn bộ cánh tay Đế Anh Thy đều cương cứng, chịu đừng “Tùy anh”
Tư Hải Minh nói “Anh làm chủ”
“Không được…” Tần Kính Chi ngắt lời
“Được…” Kiều Như An đồng ý
Hai người trả lời không giống nhau khiến cho Kiều Như An đỏ bừng mặt, bầu không khí lại một lần nữa ngột ngạt, cô vội sửa lại “Tôi nghe Tần Kính Chi”
Đế Anh Thy xấu hổ nói “Kính Chị, sao lại không đi? Vừa rồi bảo cùng nhau đi ăn cơm mà”
“Đi” Tần Kính Chi nói
Cơm trưa là do Tư Hải Minh thu xếp, đẳng cấp tự nhiên cũng không bị thấp đi
Nhưng mà không khí lúc này cũng chỉ có mỗi Tư Hải Minh là tự nhiên
Lúc ăn Tư Hải Minh không xem ai ở xung quanh mà chỉ lo chăm sóc cho Đế Anh Thy nào là gắp đồ ăn, cắt bò bít tết, múc canh, lau khóe miệng, lo cho nàng uống nước trái cây, chuẩn bị đồ ngọt ăn tráng miệng… Giống như anh đến đây không phải để ăn cơm mà là đến để hầu hạ Đế Anh Thy