Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1019: CẬU BA DƯƠNG SỬNG SỔT, ĐÓ LÀ CON TRAI RUỘT CỦA ANH (1)


Cậu ba Dương nhìn về phía kia, cho nên đương nhiên cũng nhìn thấy Sở Bách Hà lái xe ra.


Nhưng mà lúc này Đường Minh Hạo đang ngồi phía sau xe, cửa kính phía sau xe đang đóng, cho nên từ bên ngoài không nhìn thấy cậu bé, chỉ có cậu bé ngồi bên trong thấy được bên ngoài thôi.


Có điều, lúc này của sổ xe của cậu ba Dương cũng đóng, cho nên lúc Đường Minh Hạo nhìn sang cũng không phát hiện Dương Tầm Chiêu.


Hôm nay Dương Tầm Chiêu đổi một chiếc xe khác, chiếc này Đường Minh Hạo chưa từng nhìn thấy, cho nên cậu bé không biết Dương Tầm Chiêu đang ở trong xe, Sở Bách Hà cũng không biết.


“Đi thăm dò cái cái tên họ Mặc kia một chút.” Dương Tầm Chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm giọng dặn dò Cố Ngũ, cái tên họ Mặc kia nhìn thì tùy hứng tùy ý, giống như không làm việc đàng hoàng, làm xằng làm bậy vậy.


Nhưng mà anh cảm giác tên đàn ông kia không đơn giản.


“Đại ca, họ Mặc này hình như không có gì đặc biệt lợi hại, đặc biệt thần bí cả, lúc trước tôi có điều tra nhưng không có phát hiện gì.” Cố Ngũ sớm có hoài nghi về thân phận của người họ Mặc kia, đáng tiếc là không tra được gì.


Người biết Thành thiếu chủ họ Mặc của Quỷ Vực Chi Thành không nhiều, cũng chỉ có mấy người có quan hệ thân thiết với Mặc Thành. Người bên ngoài cho dù có biết bây giờ gia chủ của Quỷ Vực Chi Thành là Thành thiếu chủ, nhưng cũng không biết vị Thành thiếu chủ này họ Mặc, rất nhiều người thậm chí còn coi vị Thành thiếu chủ này họ Trương.


Với cả, Quỷ Vực Chi Thành vốn là chuyện bí ẩn, huống chi còn là việc liên quan đến Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành.


Cho nên Cố Ngũ không có tra được cũng là chuyện bình thường.


“Lại đi tra, bảo bên nước M cũng tra đi, trong ngoài nước đều tra hết.” Trong con người cậu ba Dương lạnh đi, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người, người kia còn nói có quan hệ với Hàn Nhã Thanh, anh nhất định phải tra rõ ràng.


“Được, tôi biết rồi.” Cố Ngũ liên tục gật đầu, không nói gì nữa.


“Đến Quỷ Vực Chi Thành tra thử một chút xem sao.” Cậu ba Dương ngẫm nghĩ, đột nhiên lại bổ sung một câu, gần đây Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn đối phó với nhà họ Đường, mặc dù cái tên họ Mặc kia dường như không có địch ý với nhà họ Đường, nhưng thân phận người kia thần bí như vậy, ngược lại làm anh nghĩ tới Quỷ Vực Chi Thành.


“Quỷ Vực Chi Thành?” Cố Ngũ liền sửng sốt, trên mặt nhiều thêm mấy phần kinh ngạc: “Đại ca nghi ngờ cái người họ Mặc kia là người của Quỷ Vực Chi Thành?”


Cậu ba Dương khẽ mím môi, không nói gì, thật sự là anh có nghi ngờ về phương diện này, bởi vì thân phận của cái người họ Mặc kia quá thần bí, với cả có tài lực hùng hậu, mà gần đây Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn đối phó với nhà họ Đường.


Nhưng mà lúc người họ Mặc kia nhắc tới cô cả nhà họ Đường, anh vẫn luôn quan sát anh ta, không phát hiện bất cứ ý thù địch nào, ngược lại còn có thêm vài phần thân mật.


Cho nên, Dương Tầm Chiêu cảm thấy có chút mâu thuẫn.


“Trước hết cho người đi tra.” Bây giờ cậu ba Dương cũng không thể xác định, cho nên còn phải đợi tra rõ ràng đã.


“Được, tôi hiểu rồi.” Cố Ngũ đi theo bên cạnh cậu ba Dương một thời gian dài, cho nên đương nhiên hiểu tâm tư của cậu ba Dương.


Con ngươi của cậu ba Dương có hơi nheo lại, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nói gì thêm.


“Đại ca, tôi vừa mới thay Sở Bách Hà kết lại sổ sách, hơn sáu trăm tỷ rồi, tiền này xử lý thế nào?” Cố Ngũ thấy Sở Bách Hà lái xe rời đi, liền tùy tiện nhắc tới chuyện tính tiền, dù sao một khoản tiền lớn như vậy, cũng nên làm một cái thủ tục chứ?


“Anh đi xử lý đi.” Nhưng mà hiển nhiên tâm tư của cậu ba Dương không đặt ở phương diện này, bây giờ anh đang nghĩ tới chuyện khác.


Anh nghĩ đến chuyện của Đường Minh Hạo.


Quan hệ của Đường Minh Hạo và Hàn Nhã Thanh là thế nào?


Lúc Hàn Nhã Thanh uống say, trong miệng đều gọi tên Đường Minh Hạo, nói rõ Đường Minh Hạo cực kỳ quan trọng trong lòng Hàn Nhã Thanh.


Anh cho người đi thăm dò qua, nhưng vẫn không tra được bất cứ chuyện gì liên quan đến Đường Minh Hạo này.


Bây giờ Đường Minh Hạo và Sở Bách Hà ở chung một chỗ?


Vậy có phải nói rõ, Đường Minh Hạo, Sở Bách Hà và Hàn Nhã Thanh là đồng nghiệp mấy năm nay?


Nhưng nếu như là đồng nghiệp của Hàn Nhã Thanh thì vì sao anh không tra được?


Những đồng nghiệp khác của Hàn Nhã Thanh, anh đều tra được hết.


Chẳng lẽ có người cố ý che giấu chuyện của Hàn Nhã Thanh sao?


Nếu là như vậy, thì sẽ là ai chứ? Hàn Nhã Thanh? Hay là Đường Bách Khiêm?


Đầu óc cậu ba Dương bắt đầu vận động suy nghĩ, nhất thời trong đầu toát ra rất nhiều ý nghĩ, anh càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này kỳ quái.


Càng không nghĩ ra thân phận của Đường Minh Hạo.


Có điều cậu ba Dương có thể xác định một chút, Đường Minh Hạo này cực kỳ quan trọng trong lòng Hàn Nhã Thanh, vô cùng quan trọng, thậm chí còn quan trọng hơn cả anh.


Như vậy, bây giờ anh và Đường Minh Hạo kia, ai mới quan trọng trong lòng Hàn Nhã Thanh?


Nghĩ đến đây, cậu ba Dương theo bản năng nhíu mà, sắc mặt rõ ràng u ám đi.


Anh cảm giác, có khả năng cho tới bây giờ, trong lòng Hàn Nhã Thanh, Đường Minh Hạo vẫn quan trọng hơn so với anh!


Một người dù say đến bất tỉnh nhân sự vẫn còn nhớ đến một người, làm sao mà dễ dàng quên đi được.


Cậu ba Dương càng nghĩ càng phiền muộn, càng nghĩ sắc mặt càng xụ đi.


Cố Ngũ bên cạnh trông thấy vẻ mặt đại ca nhà mình nháy mắt thay đổi, có chút kỳ quái, cũng thấy kinh hãi.


Anh ta đi theo đại ca lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt đại ca như vậy, nhìn giống như là muốn ăn thịt người vậy.


Không biết đại ca đang suy nghĩ gì?


Anh ta cảm giác đại cả giống như đang tính kế muốn đối phó ai đó?


Cố Ngũ cảm thấy cả người ớn lạnh, anh ta theo bản năng nhích sang một bên, cơ thể cũng rụt rụt, dáng vẻ này của đại ca quá dọa người!


Nếu có thể, anh ta thật muốn xuống xe ngay!


Thư ký Lưu lái xe phía trước cũng không dám quay đầu, tuy không nhìn thấy sắc mặt u ám của cậu ba Dương, nhưng lại có thể cảm giác được từng đợt khí lạnh bắn thẳng vào lưng anh ta. Thư ký Lưu cũng muốn bỏ xe mà chạy.


Nhưng mà anh ta còn phải lái xe, không thể trốn, cơ thể thư ký Lưu cứng đờ, bàn tay nắm chắc tay lái.


Giờ phút này cậu ba Dương đang thất thần, cho nên không chú ý tới phản ứng của Cố Ngũ, cũng không chú ý tới điểm bất thường của thư ký Lưu.


Cậu ba Dương không nhịn được suy nghĩ đến nguyên nhân Đường Minh Hạo làm như thế!


Đường Minh Hạo cướp đồ với anh, nhưng cuối cùng lại để anh tới trả tiền?


Loại chuyện này không phải đàn ông nên làm.


Loại chuyện này cũng làm cho người ta quá khinh thường.


Nếu như Đường Minh Hạo thích Hàn Nhã Thanh, thì đang trong quá trình theo đuổi cô, hẳn sẽ không làm chuyện như vậy?


Thế thì tại sao Đường Minh Hạo lại muốn làm thế?


Chẳng lẽ là chắc chắn anh sẽ không nói cho Hàn Nhã Thanh sao?


Cậu ba Tam cảm thấy rất có thể, về phần Sở Bách Hà hiển nhiên cũng giúp đỡ Đường Minh Hạo, Sở Bách Hà đã tới tìm anh hỗ trợ trả tiền, rất có thể sẽ giúp Đường Minh Hạo giấu Hàn Nhã Thanh.


Nếu là như vậy, thì chuyện này…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK