CHƯƠNG 781: ĐÂY LÀ HÃM HẠI (2)
Nhưng Hàn Nhã Thanh lại cảm thấy, tuy bọn họ sắp xếp chu đáo chặt chẽ như vậy nhưng cũng không thể nào tuỳ tiện lấy được thứ kia của Đường Lăng?
Trừ phi Đường Lăng thật sự làm ra chuyện như vậy, thật…
Hàn Nhã Thanh lần nữa nhìn trên giường, trên giường vô cùng lộn xộn, đó là chiếc giường đêm qua Đường Lăng ngủ! !
Đường Lăng vẫn luôn ở trong phòng nên những người khác cũng không thể có cơ hội cố ý làm cho chiếc giường kia lộn xộn lên như vậy, giường ngủ của Đường Lăng lộn xộn như vậy chỉ có thể là do tự Đường Lăng làm.
Hàn Nhã Thanh nghĩ đến khả năng này, trong lòng đột nhiên giật mình, cô cảm thấy có lẽ chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với cô và Đường Vân Thành nghĩ.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng chuyển mắt, nhìn về phía gian phòng tận cùng nhất bên trong nơi đang làm xét nghiệm pháp y, ánh mắt Hàn Nhã Thanh chìm xuống lần nữa.
Nhưng đúng vào lúc này, pháp y đi ra, trong tay còn cầm kết quả vừa mới có! !
Lúc anh ta đi ra còn liếc nhìn Đường Lăng một chút, ánh mắt kia hơi tối tăm.
Trái tim Hàn Nhã Thanh đột nhiên như bị siết lại, đột nhiên ý thức được kết quả kia sợ là rất bất lợi cho Đường Lăng…
Đường Vân Thành nhìn pháp y, chính xác mà nói là nhìn kết quả xét nghiệm trong tay pháp y.
Hàn Nhã Thanh đứng ở bên cạnh Đường Vân Thành, cô phát hiện ra tay Đường Vân Thành đang run rẩy, Đường Vân Thành đang lo lắng, cũng đang sợ hãi.
“Đội trưởng Cố, có kết quả xét nghiệm rồi.” Pháp y đi tới trước mặt Cố Khánh Vũ, đưa kết quả xét nghiệm cho anh ta.
Cố Khánh Vũ là đời cháu của nhà họ Cố, tuổi không lớn lắm, là đội trưởng đội cảnh sát, là người phụ trách vụ án này.
Hàn Nhã Thanh nhìn về phía Cố Khánh Vũ, đôi mắt hơi híp lại, theo cô được biết thì từ trước đến nay người nhà họ Cố sẽ không tích cực làm việc như vậy, có câu nói là không có lợi không dậy sớm, sợ là việc này chắc chắn có liên quan đến nhà họ Cố.
Nhưng thời gian này mọi chuyện của nhà họ Cố đều không thuận lợi, bởi vì lần trước có mấy người nhà họ Cố bị trừng phạt trên nhiều mặt, có thể nói là đại thương nguyên khí.
Việc hôm nay, sợ là không chỉ do nhà họ Cố gây nên.
Khách sạn Quốc Hâm là khách sạn mà quốc gia dùng để chiêu đãi khách nước ngoài, lần này là một vị Vương tử đến từ nước D đại diện cho nước mình đến nói chuyện hợp tác với chúng ta.
Bởi vì nước D hay có giao dịch làm ăn với tám gia tộc lớn nhất, chuyện làm ăn với nước D hầu như đều là do Đường Lăng phụ trách.
Cho nên, hôm qua Đường Lăng đã đi cùng Viên Quân Doanh tiếp kiến hai vị Vương tử của nước D.
Ngày hôm qua trong cuộc tiếp kiến cũng không có người của nhà họ Cố.
Vốn hôm nay Đường Lăng còn tiếp tục đưa hai vị Vương tử đi tham quan, cho nên đêm qua Đường Lăng và mấy vị khách nước ngoài kia cùng ở lại khách sạn này.
Cho nên người bình thường không thể có khả năng thiết kế tất cả những chuyện này.
“Anh báo thẳng kết quả ra đi.” Cố Khánh Vũ không nhận lấy kết quả mà là để pháp y nói thẳng kết quả ra, giờ phút này có rất nhiều phóng viên ở đây, nếu pháp y nói ra cũng tương đương với việc công cáo thiên hạ.
Ánh mắt Đường Vân Thành đột nhiên trầm xuống, nhưng Cố Khánh Vũ cũng chưa nhìn kết quả, cho nên Cố Khánh Vũ cũng không thể biết kết quả kia là như thế nào.
Nhưng Đường Vân Thành vẫn không nhịn được âm thầm hít vào một hơi, đôi mắt ông ta thẳng tắp nhìn vào pháp y.
Pháp y nhìn Đường Lăng một chút, sau đó mới mở miệng nói ra: “Kết quả xét nghiệm cho thấy dịch thể lấy ra từ trong người của người bị hại và dịch thể ở trên giường còn sót lại, đều là của cùng một người.”
Hàn Nhã Thanh giật mình, theo bản năng lần nữa nhìn vào chiếc giường trong phòng, chính giữa trên giường đơn có một ít vết tích ô uế, pháp y vừa mới nói hẳn là lấy ra từ chỗ ấy.
Chỗ chính giữa kia, chắc chắn là chỗ ngủ của Đường Lăng.
Từ trước đến nay tính cảnh giác của Đường Lăng rất cao, người ngoài không thể nào đem vật như vậy phóng tới dưới người của anh được.
Hơn nữa nhìn từ dấu vết kia thì cũng không phải là vừa mới thu được, mà là đã có một đoạn thời gian.
“Vậy rốt cuộc có phải của Đường Lăng hay không?” Ánh mắt Cố Khánh Vũ sáng lên, trực tiếp hỏi một câu.
Đường Lăng vẫn luôn cúi đầu, không nói gì, cũng không hề động đậy, trên mặt cũng vẫn không có bất kỳ cảm xúc gì.
Pháp y lần nữa nhìn Đường Lăng một chút, sau đó mới trầm giọng nói: “Vâng.”
Có thể nhìn ra pháp y cũng không muốn công bố kết quả như vậy, nhưng kết quả xét nghiệm chính là như vậy, anh ta cũng không có khả năng giấu diếm.
Đường Vân Thành nghe được pháp y, thân thể rõ ràng cứng đờ, sau đó nhẹ nhàng lung lay.
Cái này pháp y là anh tìm đến, anh chạy tới thời điểm, pháp y còn chưa tới, nữ nhân kia yêu cầu tại chỗ lấy chứng, anh liền để cho người tôi liên hệ pháp y tới.
Bởi vì anh biết, cái này pháp y từ trước đến nay công chính, tuyệt đối sẽ không làm giả.
Cũng là bởi vì tin qua pháp y, Đường Vân Thành mới phát giác còn có hi vọng, chỉ cần nữ nhân kia trong thân thể đồ vật không phải Đường Lăng, nữ nhân kia chính là vu hãm.
Nhưng là, anh vạn lần không ngờ sẽ là kết quả như vậy.
Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?
Con của anh anh hiểu rõ, là tuyệt đối không thể lại làm ra chuyện như vậy.
Huống chi còn là tại tiếp đãi ngoại tân thời điểm.
Như vậy rốt cuộc là sai ở đâu?
Hàn Nhã Thanh cũng là hoàn toàn kinh sợ, cô biết rõ, kết quả như vậy đối Đường Lăng mà nói vô cùng, vô cùng bất lợi.
Này bằng với là tại vụ án này bên trên kém không nhiều cho Đường Lăng định tội.
Hàn Nhã Thanh nhìn về phía Đường Lăng, cô nhìn thấy Đường Lăng vẫn như cũ ngồi, bất động cũng không nói, trên mặt vẫn không có bất kỳ cảm xúc.
Ngay cả một chút kinh ngạc cũng không có.
Đường Lăng nghe được kết quả như vậy không hề bất ngờ chút nào, cũng không hề kinh ngạc kinh ngạc?
Vì sao? Vì sao Đường Lăng lại không hề ngạc nhiên?
Chẳng lẽ Đường Lăng đã sớm biết kết quả sẽ là như vậy?
Vậy vì sao anh lại biết?
Rốt cuộc tình huống là như thế nào? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Tôi tra được một chút tin tức.” Vừa đúng lúc này, một người vệ sĩ đi đến bên cạnh Đường Vân Thành, thấp giọng nói một câu.
Lúc vệ sĩ nhìn thấy Hàn Nhã Thanh chợt ngẩn người, đột nhiên dừng lại, sắc mặt nhiều hơn mấy phần do dự.
“Nói đi.” Đường Vân Thành nhìn anh ta một chút, trầm giọng ra lệnh.
Vệ sĩ nhìn Hàn Nhã Thanh lần nữa, sau đó mới nhanh chóng nói ra: “Vốn căn phòng này là đặt trước cho cậu ba Dương, nhưng đêm qua cậu ba Dương không đến.”
Nghe xong, Hàn Nhã Thanh trực tiếp kinh sợ, có ý gì?
Âm mưu này nhằm vào Dương Tầm Chiêu sao? Hay là…
Bởi vì Dương Tầm Chiêu không đến, Đường Lăng mới vào ở căn phòng này, cho nên Đường Lăng đã bị hãm hại thay thế Dương Tầm Chiêu?
Vậy mục tiêu của bọn họ vốn là Dương Tầm Chiêu sao?
“Ý của anh là, người mà bọn họ muốn đối phó vốn là Dương Tầm Chiêu, vì anh cả ngủ ở phòng của Dương Tầm Chiêu, cho nên mới…” Hàn Nhã Thanh nghe được tin tức này thì quá mức kinh ngạc, theo bản năng liền bật thốt lên hỏi một câu.
“Không, bọn họ muốn đối phó vốn chính là cả hai người Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.” Đường Vân Thành nhìn Hàn Nhã Thanh một chút, trong đôi mắt nhiều thêm mấy phần lạnh lùng, hôm qua, cho dù Đường Lăng không ngủ sai phòng, thì cũng vẫn xảy ra chuyện tương tự.
May mà Dương Tầm Chiêu không tới, nếu như Dương Tầm Chiêu tới đây còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Hàn Nhã Thanh sững sờ, đôi mắt nhanh chóng lóe lên, Đường Vân Thành nói rất đúng! !
Cho nên…