Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1415: VẢ MẶT CÓ ĐAU KHÔNG? (1)





“Được rồi, vậy cho bọn họ vào đây đi.” Đường Lăng cong khóe môi, trên mặt mang theo ý cười, anh cũng không ngại xem trò hay đâu.





“Anh Đường, anh vừa đến đây nên có lẽ không biết rõ tình huồng ở đây, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành cần phải tìm hiểu tình hình một chút, không thể vội vàng được.” Trong lòng Đại vương tử cũng kiêng dè Quỷ Vực Chỉ Thành, anh ta biết rõ những việc làm của Karoo với hoàng thát trong máy năm nay, hoàng thát thật sự không có năng lực đối phó với Karoo.





Nhưng Đại vương tử khuyên Đường Lăng dễ nghe hơn nhiều Đô đại nhân!!





“Đại vương tử, anh sao vậy? Chuyện này vốn là chuyện của bọn họ và Quỷ Vực Chi Thành, không liên quan đến hoàng thát của chúng ta, Quốc vương vốn còn muốn đứng về phía anh Đường, nhưng anh Đường không thèm, vừa rồi còn từ chối, Đại vương tử cần gì phải xen vào việc của người khác, hơn nữa hiện tại người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, anh có thể ngăn cản được sao? Đền lúc đó ngay cả mạng của mình cũng không giữ được, anh cũng biết rõ Quỷ Vực Chi Thành là thế lực gì, Karoo là ai.” Đô đại nhân không thẻ hiểu được cách làm của Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa, rõ ràng nhắm vào Đường Lăng tới, Đại vương tử còn dám che chở?





Đại vương tử điên rồi sao?





“Đô đại nhân có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng tôi làm gì thì không đến lượt ông xen vào.” Đại vương tử đã nhịn rát lâu, lúc này anh ta không muồn nhịn nữa, những người bên cạnh Quốc vương đều là đồ đê tiện, bắt nạt kẻ yéu và nịnh nọt mà thôi.





Bình thường anh ta khinh thường những người này!!





“Ò, Đại vương tử muồn xen vào thì có thể xen vào sao? Đó là người Quỷ Vực Chi Thành, đó là Karoo, Đại vương tử cảm thấy mình có năng lực đó không?” Lời nói của Đô đại nhân mang theo sự châm chọc: “Đáng tiếc Đại vương tử vốn không có năng lực đó, đến lúc đó chỉ sợ Đại vương tử không thể tự bảo vệ mình, còn liên lụy đến hoàng thát, sợ là Đại vương tử không thể giải thích được với Quốc vương.”





Đô đại nhân là người bên cạnh Quốc vương, rất được Quốc vương tin tưởng, hơn nữa Đô đại nhân cũng không ủng hộ Đại vương tử, cho nên từ trước đến nay ông ta chưa từng tôn trọng Đại vương tử, nhưng bình thường cũng quá đáng như thề.





Sở dĩ lúc này Đô đại nhân không nẻ mặt như vậy là vì chắc chắn Đại vương tử sẽ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành vì chuyện hôm nay, néu Đại vương tử đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành.





Không chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành sẽ không bỏ qua Đại vương tử, ngay cả Quốc vương cũng sẽ không che chở Đại vương tử, dù sao Quốc vương không dám đắc tội với Karoo, không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành!!





Sắc mặt Đại vương tử trầm xuống, anh ta cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, anh ta cũng biết năng lực của mình vốn không thể đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành, không chỉ có anh không có năng lực đó, ngay cả toàn bộ hoàng thất cũng không có năng lực đó, nều không thì mấy năm nay hoàng thất cũng không phải chịu sự uy hiếp của Karoo.





Quốc vương nhượng bộ cũng bởi vì thế lực của bọn họ yếu kém.





Nhưng mặc dù như thề thì anh ta cũng không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện ở đây được, anh ta mời Đường Lăng đến, nếu bởi vì anh ta mà Đường Lăng xảy ra chuyện gì, không chỉ sau này không thể nói chuyện hợp tác mà trong lòng anh ta cũng áy náy.





“Tôi sẽ giải thích chuyện này với Quốc vương.” Đại vương tử cắn chặt răng quyết tâm, trên mặt càng thêm quyết đoán: “Đưa anh Đường rời đi bằng cửa sau.”





“Đại vương tử, anh cho người Quỷ Vực Chi Thành dễ gạt như vậy à, anh cảm thầy bọn họ sẽ cho anh có cơ hội đưa người đi sao? Đại vương tử đúng là ngày càng ngây thơ.” Trên mặt Đô đại nhân đầy châm chọc: “Karoo vô cùng gian xảo, từ trước đến nay anh ta làm việc rất cần thận, néu hôm nay anh ta cho người đến tìm anh Đường thì chắc chắn làm được, sao có thể để anh Đường chạy thoát được chứ.”





“Đại vương tử, Đô đại nhân nói cũng có lý, nếu người Quỷ Vực Chi Thành đã tìm đến cửa thì khẳng định sẽ không dễ dàng để anh Đường chạy thoát đâu.” Một người khác cũng không nhịn được nói với Đại vương tử, tuy rằng lời nói của Đô đại nhân châm chọc Đại vương tử, nhưng Đô đại nhân nói đúng tình hình thực tế!!





“Đại vương tử, dưới tình huống này, chúng ta mạo hiểm đưa anh Đường rời đi thì càng nguy hiểm, anh Đường nguy hiểm, Đại vương tử cũng rất nguy hiểm.” Người kia lại nhanh chóng nói thêm một câu: “Cho nên mong Đại vương tử suy nghĩ lại.”





“Dưới tình huống này còn suy nghĩ lại sao? Hoặc là giao người ra, hoàng thất của chúng ta vạch rõ quan hệ, hoặc là máy người cùng chịu chết, hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tìm đến cửa, sao có thẻ tay trắng quay về, sẽ mang theo máy mạng người, nếu Đại vương tử muốn dâng đầu của mình cho Quỷ Vực Chỉ Thành thì tôi không ngăn cản, chỉ hy vọng Đại vương tử đừng liên luy đến chúng tôi, đừng liên luy đến hoàng thắt.”





“Đại vương tử, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, sau này Quốc vương sẽ trách cứ.” Người bên cạnh Đại vương tử cũng không nhịn được nhắc nhở Đại vương tử, nhưng người này nói rất khéo léo, bọn họ cũng biết được, nếu hôm nay thật sự xảy ra chuyện gì, Quốc vương sẽ trách cứ, Quốc vương không muồn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, nói không chừng sẽ giao Đại vương tử cho Quỷ Vực Chi Thành.





Quốc vương thật sự sợ Quỷ Vực Chi Thành, thật sự sợ Karoo, mây năm nay Karoo đưa ra điều kiện ngày càng quá đáng, nhưng Quốc vương vẫn luôn đồng ý, ở trên địa bàn nước R nhưng mỗi năm Quốc vương luôn cho Karoo rất nhiều thứ và rất nhiều điều kiện có lợi.





Nói khó nghe một chút, cũng không biết ai mới là Quốc vương thật sự của nước R.





Năm trước Quốc vương cưới thêm một vợ bé lại bị Karoo coi trọng, lúc ấy Quốc vương rất cưng chiều vợ bé kia, nhưng vẫn đưa vợ bé đó cho Karoo.





Tuy rằng nói phụ nữ như quân áo, đối với người đàn ông như Quốc vương cũng không là gì, nhưng chuyện đó liên quan đến danh dự của một người đàn ông.





Dưới uy quyền của Karoo, Quốc vương còn từ bỏ danh dự của một người đàn ông thì sao có thể quan tâm sự an toàn của một đứa con trai chứ.





Dù sao Quốc vương không chỉ có Đại vương tử là con trai, hiện tại trong hoàng thất có mấy vương tử, hơn nữa còn chưa tính những người chưa nhập vào hoàng thát, giống như Tiểu vương tử mới nhập vào hoàng thát sau này mà thôi.





Nhưng sau khi tiểu vương tử nhập vào hoàng thát, mấy người phụ nữ của Quốc vương không còn sinh con nữa, không có ai sinh cả, chẳng những không có vương tử, mà công chúa cũng không có.





Nếu không thì sợ là hiện tại hoàng thất không chứa hết vương tử và công chúa!!





Sắc mặt Đại vương tử thay đi, thở dài một hơi, anh ta hiểu rõ ba của mình, từ trước đến nay người kia rất ích kỷ, cho nên Đại vương tử biết rõ nều tối hôm nay mình đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành thì sẽ có hậu quả gì.





Cho dù tối hôm nay người Quỷ Vực Chi Thành tha cho anh ta một mạng, nói không chừng ba anh ta muốn thể hiện thái độ với Karoo mà giết chết anh ta!!





Đại vương tử nghĩ vậy thì trong lòng có chút chua xót, Đại vương tử đúng là vô dụng!!





Mắy năm nay anh ta cô gắng xây dựng thề lực của mình lớn mạnh, hy vọng phát triển nước R ngày càng tốt, hy vọng người dân nước R có được cuộc sống tốt.





Nhưng sau khi Karoo biết được thì thỉnh thoảng chèn ép anh ta, hơn nữa ba anh ta cũng chèn ép anh ta khắp nơi, sợ anh ta làm chuyện ngu ngốc.





Đại vương tử cảm thấy có lẽ ba anh ta đang chờ cơ hội này để tiêu diệt anh ta!





Đại vương tử đột nhiên cảm tháy bắt lực, Đại vương tử thật sự không có năng lực bảo vệ Đường Lăng, Đô đại nhân nói không dễ nghe nhưng lại đúng với tình hình thực tế, anh ta còn không bảo vệ được bản thân mình.





“Đại vương tử, cho người Quỷ Vực Chi Thành vào đi.” Lâm Bồi vốn im lặng đột nhiên lên tiếng, tuy rằng cô không biết anh đi gặp Karoo đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết lúc này người Quỷ Vực Chi Thành đền đây không phải tìm Đường Lăng tính sổ.





Hơn nữa vừa rồi Đường Lăng cũng nói cho người Quỷ Vực Chỉ Thành đi vào, rõ ràng Đường Lăng không hề sợ người Quỷ Vực Chi Thành.





Lâm Bối đi theo Đại vương tử máy năm nay cũng hiểu rõ Đại vương tử, cô cũng biết Đại vương tử khó xử, cho nên cô không đành lòng nhìn Đại vương tử rồi rắm.





Lâm Bối biết cứ giằng co như vậy cũng không phải là cách, vẫn phải giải quyết ván đề, hơn nữa bọn họ do dự cũng kéo dài không ít thời gian, với phong cách của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không ngoan ngoãn chờ đợi ở bên ngoài như thế, sợ là đã sớm chạy vào bắt người.





Nhưng thời gian trôi qua lâu như thế, bên ngoài lại không có tiếng động nào, Lâm Bồi biết chuyện này không nghiêm trọng như bọn họ nghĩ.





“Cho, cho bọn họ đi vào?!” Đại vương tử nghe Lâm Bối nói thì sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn cô: “Em cũng muốn cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, bọn họ, bọn họ là…”





Đại vương tử kinh ngạc trong lòng, bản năng nhìn về phía Đường Lăng, anh ta không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK