“Vâng.” Đường Minh Hạo lấy lại tinh thần, nhìn bà cụ Đường, khẽ mỉm cười.
“Minh Hạo ngoan nhất, chuyện người lớn cứ để người lớn giải quyết, ba cháu nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết chuyện này.” Phạm My vội khuyên Đường Minh Hạo, nhưng Phạm My nói vậy cũng chỉ để khuyên nhủ Đường Minh Hạo mà thôi, còn những người khác đều biết, chuyện này chắc chắn không dễ giải quyết như vậy.
Dù sao ông cụ Dương đã thay Dương Tầm Chiêu quyết định hôn sự với công chúa Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa ông ta đã công khai với bên ngoài. Mà Dương Tầm Chiêu là người nhà họ Dương, dù Dương Tầm Chiêu không nhận thì Dương Tầm Chiêu cũng không tránh khỏi liên quan.
Hiện cách duy nhất Dương Tầm Chiêu có thể làm là hủy bỏ hôn ước này, nhưng hủy bỏ hôn ước với Quỷ Vực Chi Thành sẽ mang đến hậu quả khó lường.
Tuy nhiên, dù chuyện gì xảy ra, chắc chắn không thể để Dương Tầm Chiêu cưới công chúa gì đó.
“Công chúa Quỷ Vực Chi Thành rất xinh đẹp phải không?” Đường Vũ Kỳ chớp mắt, đột nhiên hỏi.
Mọi người không rõ tại sao Đường Vũ Kỳ lại hỏi như vậy, cũng cảm thấy hơi kỳ lạ nhìn Đường Vũ Kỳ.
“Chúng ta cũng không biết công chúa Quỷ Vực Chi Thành này, không biết dáng vẻ của cô ta ra làm sao.” Dù không biết tại sao Đường Vũ Kỳ lại hỏi như vậy, nhưng bà cụ Đường vẫn trả lời theo phản xạ.
“Bà thì đã được nhìn thấy trên tin tức, nhìn cũng được, nhưng có chút thận trọng, không tự nhiên, cảm giác có chút không phóng khoáng.” Bình thường, Phạm My cũng không thích bàn luận sau lưng, nhưng công chúa Quỷ Vực Chi Thành đó thật chẳng ra sao cả.
“Cô ta rất lợi hại phải không?” Đường Vũ Kỳ lại hỏi.
“Công chúa Quỷ Vực Chi Thành này vừa được nhận về, hình như cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết, còn không bằng người bình thường, chứ chưa nói tới lợi hại.” Vì người của Quỷ Vực Chi Thành đối phó nhà họ Đường nên Phạm My đã tra được một số chuyện liên quan Quỷ Vực Chi Thành, do đó bà cũng khá hiểu vị công chúa Quỷ Vực Chi Thành này.
“Nếu cô ta đã không xinh đẹp, lại không lợi hại, hơn nữa còn cái gì cũng cũng không hiểu, cái gì cũng không biết, tại sao bọn họ lại muốn để ba cưới người phụ nữ như vậy chứ?” Miệng nhỏ Đường Vũ Kỳ nhếch lên, vẻ mặt đáng yêu, Đường Vũ Kỳ thật cảm thấy khó hiểu.
Đường Vũ Kỳ nghĩ không ra, nhưng người khác trong phòng đều hiểu rõ. Bởi vì Quỷ Vực Chi Thành lợi hại, ông cụ Dương và bà cụ Dương Lão là muốn trèo cành cây cao Quỷ Vực Chi Thành. Nên dù công chúa Quỷ Vực Chi Thành có ngu như lợn, xấu không thể gặp người thì ông cụ Dương và bà cụ Dương vẫn sẽ định ra cuộc hôn nhân này.
“Còn nữa, không phải ba đã ném công chúa Quỷ Vực Chi Thành đó ra khỏi công ty sao? Vì sao cô ta còn muốn gả cho ba cháu? Cô ta không biết ngượng sao?” Đường Vũ Kỳ không hiểu rất nhiều chuyện, tóm lại muốn chia tách ba và mẹ của nó là tuyệt đối không được.
Nghe Đường Vũ Kỳ nói vậy, mọi người đều sửng sốt, vẻ mặt có vẻ khó hiểu.
Đúng thế, rõ ràng vị công chúa này bị Dương Tầm Chiêu ném ra khỏi cửa, sao cô ta còn muốn gả cho Dương Tầm Chiêu chứ?
Rốt cuộc vị công chúa này có ý gì?
“Đây không phải lại là âm mưu của Quỷ Vực Chi Thành đó chứ? Có thể lại nhằm vào chúng ta hay không?” Vẻ mặt của bà cụ Đường trở nên nghiêm trọng hơn, bởi vì chuyện hai lần trước đến giờ bà vẫn cảm thấy rất sợ hãi.
Đường Lăng và Đường Vân Thành đều suýt nữa bị hủy trong tay người của Quỷ Vực Chi Thành, nếu lần này lại là âm mưu của bọn họ, e là chuyện sẽ phiền phức hơn, hậu quả chắc chắn cũng sẽ nghiêm trọng hơn.
“Tại sao bọn họ làm vậy? Bọn họ làm vậy ngoại trừ có thể bức bách Dương Tầm Chiêu thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với những chuyện khác.” Trong lòng ông cụ Đường cũng hơi bận sận, nhưng với tình hình trước mắt, ông cũng không nhìn ra âm mưu lớn nào.
“Hoặc bọn họ biết Dương Tầm Chiêu sẽ không lấy vị công chúa Quỷ Vực Chi Thành đó, bọn họ đang bức Dương Tầm Chiêu hủy bỏ hôn ước, sau đó bọn họ có thể trực tiếp đối phó chúng ta. Đương nhiên, nếu Dương Tầm Chiêu dứt khoát cưới, đến lúc đó Dương Tầm Chiêu không thể danh chính ngôn thuận cưới Thanh Thanh. Bọn họ muốn chia rẽ Dương Tầm Chiêu và Thanh Thanh, tâm tư của bọn họ thật là độc.” Bà cụ Đường nghĩ hơi khác ông cụ Đường, nhưng rõ ràng lần này bà cụ Đường đã đoán trúng.
Đương nhiên, bà cụ Đường cũng chỉ đoán trúng một phần, không đoán được phần còn lại.
Công chúa Quỷ Vực Chi Thành thế nhưng thật muốn gả cho Dương Tầm Chiêu.
“Nói chung, chuyện này không dễ giải quyết.” Bà cụ Đường khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt cũng trầm xuống, là người đã trải qua sóng to gió lớn, nhưng lúc này ông cụ Đường cũng không có cách nào.
“Ông chủ, bà chủ, cô chủ đã trở về… Còn có cậu ba Dương đi cùng.” Nhưng đúng lúc này quản gia đi vào thông báo.
Nghe nói Hàn Nhã Thanh trở về, vẻ mặt bà cụ Đường vui mừng, nhưng sau khi nghe thấy câu tiếp theo của quản gia thì sắc mặt lại trầm xuống: “Dương Tầm Chiêu cũng tới sao? Cậu ta tới làm cái gì? Cậu ta còn dám tới ư?”
“Mẹ, lúc này chúng ta cần bàn bạc kỹ lưỡng, sau đó giải quyết vấn đề, Tầm Chiêu nó vô tội, hiện e là nó còn sốt ruột hơn chúng ta.” Phạm My sợ bà cụ Đường đuổi Dương Tầm Chiêu ra ngoài, liên tục hoà giải.
“Hừ.” Bà cụ Đường hừ lạnh một tiếng: “Đều tại nhà họ Dương bọn họ gây chuyện phiền phức, hiện tôi càng ngày càng không muốn để Thanh Thanh đến nhà họ Dương.”
“Trước tiên cứ để cậu ta vào đã, nghe xem cậu ta nói thế nào? Xem cậu ta có cách giải quyết hay không?” Lần này ông cụ Đường không nghe theo bà cụ Đường, tất nhiên, ông cụ Đường cũng biết bà cụ Đường đang tức giận, cũng không thật muốn đuổi Dương Tầm Chiêu đi.
“Chờ một chút, hai cục cưng còn đang ở đây đấy. Bây giờ ông để Dương Tầm Chiêu vào, nếu Dương Tầm Chiêu nhìn thấy hai cục cưng, Vũ Kỳ và Dương Tầm Chiêu đã nhận nhau, nhưng Minh Hạo thì vẫn chưa, nên không thể để cậu ta nhìn thấy Minh Hạo. Không phải nhà họ Dương bọn họ trọng nam khinh nữ sao? Cứ không nói cho bọn họ chuyện của Minh Hạo.” Bà cụ Đường bị chuyện vừa nãy chọc tức không nhẹ, trong thời gian ngắn như vậy chắc chắn vẫn chưa nguôi giận.
“Cụ, anh và ba đã nhận nhau, ba đã biết chuyện của anh Hai rồi.” Nghe bà cụ Đường nói vậy, Đường Vũ Kỳ bật cười: “Nên không cần giấu ba chuyện anh Hai nữa.”
“Biết rồi? Dương Tầm Chiêu biết rồi sao? Minh Hạo và Dương Tầm Chiêu đã nhận nhau rồi ư? Chuyện xảy ra khi nào?” Bà cụ Đường vô cùng ngạc nhiên, vội nhin về phía Đường Minh Hạo: “Không phải Minh Hạo vẫn luôn nói muốn khảo nghiệm Dương Tầm Chiêu, không phải luôn nói muốn giấu diếm Dương Tầm Chiêu sao?”
“Ba đã thông qua được khảo nghiệm của anh Hai rồi, cho nên tối qua, anh và ba đã nhận nhau rồi.” Vừa nhắc tới chuyện này, Đường Vũ Kỳ lập tức rất vui vẻ, quên hết phiền não vừa nãy.
“Tốt, nếu Dương Tầm Chiêu đã biết rồi thì cũng không cần giấu nữa, tên nhóc xấu xa đó được lợi rồi.” Bà cụ Đường thở dài một hơi, nghe có vẻ hơi bất đắc dĩ, nhưng đã có ý đồng ý để Dương Tầm Chiêu đi vào.
Quản gia là người thông minh, nghe bà cụ Đường nói vậy, lập tức hiểu ngay.
“Nhưng chuyện Minh Hạo không thể để cho ông cụ Dương và bà cụ Dương biết, đến lúc đó cứ để bọn họ hối hận vì những chuyện đã làm.” Bà cụ Đường có chút tức giận thấp giọng bồi thêm một câu.
“Mẹ, nếu để cho ông cụ Dương và bà cụ Dương biết chuyện của Minh Hạo, nói không chừng bọn họ sẽ không để Tầm Chiêu cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành nữa, nói không chừng đến lúc đó bọn họ sẽ tự mình giải quyết hôn sự phiền phức này đấy.” Ánh mắt Phạm My sáng lên, nói ra ý nghĩ trong lòng. Không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương muốn ôm cháu trai sao, hiện tại có sẵn cháu trai ở chỗ này, hơn nữa Minh Hạo còn thông minh như thế, lợi hại như thế, nói không chừng sau khi gặp được Minh Hạo, ông cụ Dương và bà cụ Dương sẽ thay đổi chủ ý, không còn buộc Dương Tầm Chiêu cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành nữa.
“Bọn họ sẽ không đâu, cháu đâu có quan trọng với bọn họ như vậy.” Đường Minh Hạo ngước mắt, nhìn Phạm My một chút, khẳng định chắc nịch, âm thanh của nó còn có chút non nớt, nhưng lại khiến cho người ta không thể hoài nghi.
Nghe Đường Minh Hạo nói vậy, Phạm My lập tức sững sờ, ánh mắt lóe lên, đứa bé này quá hiểu chuyện, quá cá tính.
Như vậy rất tốt, nhưng lại khiến người ta đau lòng.
Đường Minh Hạo hơi đảo mắt, nhìn về phía cửa, lúc này Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh còn chưa đi vào, nó lại chậm rãi bồi thêm một câu: “Bọn họ chắc càng muốn công chúa Quỷ Vực Chi Thành đó sinh chắt trai cho bọn họ hơn.”
Chuyện như vậy, không cần người khác nói cho, Đường Minh Hạo vẫn có thể hiểu.
Nghe Đường Minh Hạo nói vậy, mấy người trong phòng bỗng chốc cảm thấy lồng ngực nghẹn lại khó chịu, đứa bé này thật cái gì cũng hiểu, nhưng nó càng hiểu thì càng chịu tổn thương.