Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu











CHƯƠNG 836: ANH QUẢ THẬT LÀ ĐEN TỐI NHẤT (3)

Đường Lăng hít sâu một hơi, thật ra, có một điểm anh ta không thể không thừa nhận, đối với cô, anh ta thật sự có hơi không khống chế được.


Nghĩ đến điểm này, khóe môi của Đường Lăng không kìm được mà hơi cong lên, hoặc cô gái này chính là ông trời phái xuống trừng phạt anh ta.


Đường Lăng dậy, ngồi trên giường, nhìn cô, khóe môi hơi mím lại, anh ta cảm thấy thật sự cần thiết phải nói chuyện với cô.


Cũng tùy tiện nói về chuyện kết hôn của bọn họ.


Nhưng, vào lúc này, điện thoại của Đường Lăng bỗng đổ chuông, Đường Lăng nhìn màn hình hiển thị, mắt hơi lóe lên, sau đó nghe máy.


“Anh Đường, tôi ở ngoài cửa gõ cửa cả nửa ngày, mới sáng sớm như vậy, anh đi đâu rồi?” Điện thoại là Đại vương tử gọi đến, trong ngữ khí đó không nghe ra quá nhiều cảm xúc.


“Đại vương tử tìm tôi có chuyện gì?” Đường Lăng lúc này nghe máy của Đại vương tử, rõ ràng có hơi bất mãn, khi Đường Lăng nói lời này, mắt nhanh chóng liếc nhìn Lâm Bối.


Đại vương tử nghe thấy lời này của Đường Lăng rõ ràng ngây ra: “Lẽ nào hôm nay không phải là anh Đường tiếp đãi chúng tôi sao?”


Lông mày của Đường Lăng hơi nhíu lại, hôm nay đương nhiên vẫn là anh ta tiếp đãi bọn họ, nhưng anh ta hôm nay không muốn tiếp đãi Đại vương tử đó, chỉ muốn tiếp đãi Tiểu vương tử, có được không?


Nói thật, anh ta đối với Đại vương tử đó, không muốn nhìn thấy một tí nào.


Đường Lăng đột nhiên nhớ ra, tối qua, Lâm Bối đã nói rõ tất cả mọi chuyện với phóng viên, cũng tức là chuyện của anh ta đã giải quyết rồi, mà chính sự của Đại vương tử cũng đã bàn bạc xong rồi. Cho nên, anh ta cũng không cần thiết đi theo bên cạnh Đại vương tử nữa.


“Thiết nghĩ Đại vương tử đã xem tin tức tối qua rồi, chuyện của tôi đã giải quyết rồi, thời gian của Đại vương tử quý giá, có thể trở về rồi.” Đường Lăng thật sự không hề khách sáo chút nào, lời này gần như trực tiếp đuổi người rồi.


Đại vương tử: “…”


Đường Lăng đây là qua cầu rút ván sao?


Qua cầu rút ván kiểu này cũng quá nhanh rồi?!


“Tối hôm đó, người ở trong phòng của anh thật sự là Lâm Bối sao?” Đại vương tử lúc này khẩn trương tìm Đường Lăng cũng là vì chuyện này, anh ta đương nhiên đã xem tin tức, nhưng anh ta cảm thấy có vấn đề, có vấn đề rất lớn.


Thứ nhất, tối hôm đó anh ta không có bảo Lâm Bối đi tìm Đường Lăng thương lượng lịch trình.


Thứ hai, cho dù Lâm Bối đi tìm Đường Lăng thương lượng chuyện lịch trình cũng không thể thương lượng mất cả hai tiếng.


Lâm Bối ở trong phòng Đường Lăng hai tiếng?


Hai tiếng đó bọn họ rốt cuộc đã làm cái gì?!


Còn nữa, anh ta biết tóc của Lâm Bối rất tốt, vừa đen vừa bóng, Lâm Bối bình thường rất ít rụng tóc.


Còn vết máu để lại khi bị thương gì đó?


Anh ta cũng không nhớ trước tối hôm đó, trên tay của Lâm Bối có vết thương.


Cho nên, tất cả mọi chuyện đều chứng minh Lâm Bối đang nói dối?


Nhưng Lâm Bối tại sao phải nói dối?


Em ấy muốn mau chóng giúp Đường Lăng rửa sạch hiềm nghi, cơ thể mau chóng về nước? Hay là vì nguyên nhân gì khác?


Anh ta cảm thấy chuyện này hình như không có đơn giản như thế, đúng, tuyệt đối không có đơn giản như vậy.


“Phải.” Khóe môi của Đường Lăng nhếch lên, trả lời rất kiên định, Đường Lăng ngước mắt liếc nhìn Lâm Bối, sau đó lại bổ sung: “Người ở trong phòng tôi tối hôm đó quả thật là Lâm Bối.”


“Lâm Bối tại sao ở trong phòng của anh, hai người đã làm gì?” Đại vương tử nghe thấy lời này của Đường Lăng, mặt mày có hơi thay đổi, giọng nói rõ ràng cũng đề cao hơn.


“Cô ấy tại sao ở trong phòng của tôi, tôi cảm thấy điểm này không quan trọng, còn chúng tôi đã làm gì…” Lời của Đường Lăng cố tình dừng lại, mắt của anh ta luôn nhìn Lâm Bối, trong đáy mắt dường như thấp thoáng ý cười.


Lâm Bối nghe thấy lời của anh ta, sắc mặt hơi thay đổi, khẩn trương đánh mắt với anh ta, bảo anh ta không được nói cho Đại vương tử.


Đường Lăng tự nhiên hiểu ý của Lâm Bối, anh ta nhìn Lâm Bối, khẽ mỉm cười, sau đó mới nói vào điện thoại: “Cái này anh có thể tự đi hỏi Lâm Bối.”


Lâm Bối thở phào một hơi, may mắn, may mắn, anh ta không có nói gì.


Chỉ là, vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.


Lâm Bối sững ra, lập tức đoán ra được, người bên ngoài chắc chắn là Đại vương tử.


Lâm Bối nhìn thấy Đường Lăng ngồi ở bên cạnh giường của cô, nhất thời hít một hơi khí lạnh.


Lúc này, Đường Lăng còn ở trong phòng của cô, Đại vương tử nếu như vào, nhìn thấy chỉ sợ…


“Lâm Bối mở cửa.” Ngoài cửa, Đại vương tử gõ mấy cái, không có nghe thấy động tĩnh gì, sau đó gọi một tiếng.


Lâm Bối nghe thấy tiếng gọi thì hoàn toàn giật mình, một giây sau, cô đột nhiên đi đến trước mặt Đường Lăng, kéo Đường Lăng đứng dậy: “Anh, anh mau trốn đi.”


“Em chắc chắn muốn bảo tôi trốn không?” Lông mày của Đường Lăng hơi nhướn lên, bảo anh ta trốn đi? Cô thật sự cũng nghĩ ra.


Anh ta nếu như không trốn, ngồi ở đây, Đại vương tử bước vào, cho dù nhìn thấy cũng không có gì cả, nếu như thật sự trốn, vậy thì…


Lâm Bối hơi ngây ra, mau chóng hoàn hồn, hiểu ý của anh ta, Lâm Bối lại hít sâu một hơi, phải, nếu như cô lúc này kêu Đường Lăng trốn đi, sau đó Đại vương tử vào mà phát hiện Đường Lăng, vậy hiểu lầm càng lớn rồi.


“Em cảm thấy bây giờ căng thẳng nhất là vấn đề liên quan đến tôi sao?” Ánh mắt của Đường Lăng khẽ di chuyển, dừng ở trước chỗ cô không có quấn băng, lời này coi như nhắc nhở cô.


“Á…” Lâm Bối hô lên một tiếng, lúc này mới ý thức được một điểm này, nếu như cô bây giờ cứ như vậy để Đại vương tử bước vào, thân phận của cô cũng không thể che giấu được.


Lâm Bối mau chóng tìm băng quấn, nhưng nhìn thấy Đường Lăng ngồi ở cạnh giường, nhìn chằm chằm cô, cô thầm hít sâu một hơi, sau đó nhanh chóng chạy vào phòng tắm.


Chỉ có thể đi vào phòng tắm quấn, nhưng cô phải quấn chặt, chắc chắn cần một lúc.


“Lâm Bối, mau mở cửa, em đang làm gì thế?” Rất rõ ràng, bên ngoài Đại vương tử đã không đợi được nữa, bắt đầu thúc giục.


Lúc này tiếng thúc giục của Đại vương tử rõ ràng có hơi khẩn trương, âm thanh cũng lớn, Lâm Bối nếu như không mau chóng ra mở cửa, anh ta sẽ trực tiếp đạp cửa xông vào…


Động tác đi vào phòng tắm của Lâm Bối hơi cứng đờ, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, hơn nữa còn khóa trái cửa, sau đó cô mới cởi bộ đồ ngủ, bắt đầu quấn băng.


“Lâm Bối, mở cửa? Em rốt cuộc đang làm gì thế? Lẽ nào trong phòng giấu con gái?” Lâm Bối mãi không ra mở cửa, Đại vương tử rõ ràng trở nên khẩn trương, hơn nữa cũng bắt đầu nghi ngờ rồi.


Lâm Bối lúc này tuy ở trong phòng tắm thì vẫn nghe thấy tiếng của anh ta, khóe môi của Lâm Bối hơi giật giật, trong phòng của cô quả thật giấu một người, nhưng có phải không phải phụ nữ, mà là đàn ông.


Tiếng giục dã của Đại vương tử không ngừng truyền vào, Lâm Bối ở trong phòng tắm vừa khẩn trương vừa sợ, cô càng khẩn trương, quấn ngực lại càng không quấn chặt được.


Lúc này, Lâm Bối khẩn trương đến độ trên trán bắt đầu toát mồ hôi rồi.


“Lâm Bối, em còn không mở cửa, anh gọi người đến mở cửa đây.” Ngoài cửa, lông mày của Đại vương tử nhíu lại, anh ta cảm thấy chuyện này càng lúc càng không đúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK