“Nam.” Khóe môi của Hàn Nhã Thanh khẽ nhúc nhích, lập tức nói đáp án làm cho hai chân Cố Ngũ đột nhiên mềm nhũn.
“Giành giật đàn ông có gì tốt chứ, bà chủ muốn đàn ông gì cũng được, còn cần phải giành giật sao… Không, không đúng, bà chủ có lão đại mà, bà chủ có lão đại là đủ rồi.” Cố Ngũ hít sâu một hơi, khát vọng sống sót mãnh liệt khiến anh ta không thể không nghĩ cách ngăn cản.
Nếu anh ta thật sự giúp bà chủ giành lại người đàn ông này thì có lẽ mạng nhỏ của anh ta cũng xong đời.
Người đang mở khóa cũng cứng đờ cả người, động tác cũng cứng lại, nhưng anh ta cũng không dừng lại, tiếp tục mở khóa.
Trác Thanh nghe Cố Ngũ nói thì khóe môi giật giật muốn cười, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.
“Vẫn chưa mở được sao?” Trác Thanh nhìn người mở khóa, thấy anh ta vẫn đang miệt mài mở khóa, Trác Thanh cũng không biết ổ khóa này thật sự khó mở hay là người này cố ý kéo dài thời gian.
“Ổ khóa này có chút khó, có mấy lớp chống trộm, cần thêm một chút thời gian.” Người kia trả lời, động tác cũng không dừng lại, nhìn có vẻ nghiêm túc, có lẽ ổ khóa này thật sự khó mở.
Cố Ngũ chỉ muốn Hàn Nhã Thanh rời đi, cũng không quan tâm chuyện mở khóa.
“Bà chủ, chúng ta có thể thương lượng một chút không?” Trong lòng Cố Ngũ sốt ruột, rất nóng vội, anh ta thật sự sợ lão đại sẽ chém mình.
Hàn Nhã Thanh lại không để ý đến anh ta, chỉ nhìn người mở khóa phía trước.
Cố Ngũ là người thông minh, dáng vẻ này của Hàn Nhã Thanh là không thể thương lượng.
Cố Ngũ thầm hít sâu một hơi, sau đó lại nhìn về phía Trác Thanh: “Cậu hai Trác, trong nhà này giấu đàn ông gì?”
Cố Ngũ cảm thấy phải biết rõ mọi chuyện trước.
“Đây là nhà của Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam giấu đàn ông, hiện tại Nhã Thanh muốn giành lấy người đàn ông này từ trong tay Trác Hiểu Lam.” Trác Thanh nghĩ tới phản ứng lúc trước của Cố Ngũ thì đột nhiên cảm thấy hứng thú, dù sao hiện tại vẫn chưa mở được cửa, trêu chọc Cố Ngũ cũng rất thú vị, coi như giết thời gian.
Cố Ngũ vốn ôm một chút may mắn, nhưng lúc này Cố Ngũ nghe thấy cậu hai Trác nói thì hoàn toàn khiếp sợ, nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng run rẩy, Trác Hiểu Lam giấu đàn ông?!
Anh ta biết Trác Hiểu Lam, là thiên tài nhà họ Trác, là niềm tự hào của nhà họ Trác, đó là con của trời, là một nữ thần thật sự.
Người đàn ông có thể được Trác Hiểu Lam coi trọng, còn có thể chịu Trác Hiểu Lam giấu đi thì chắc chắn không phải là người bình thường, cũng khó trách bà chủ muốn giành lấy.
Không, không đúng, người đàn ông của Trác Hiểu Lam có tài giỏi, lợi hại thế nào cũng không tốt bằng lão đại nhà anh ta được.
“Bà chủ, chúng ta đã có lão đại, chúng ta không cần phải giành giật với những người khác.” Cố Ngũ hận không thể lập tức đưa Hàn Nhã Thanh đi.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh cười thầm, nhưng trên mặt cũng không lộ ra vẻ khác thường, vẫn đứng ở đó không nói gì.
Đây là chuyện của cậu hai Trác, cô không tiện lên tiếng phá hỏng.
“Đầu To, không cần nóng vội đâu…” Cố Ngũ thấy không nói được với Hàn Nhã Thanh thì muốn Đầu To đừng mở khóa ra trước, anh ta gọi cho lão đại xin phép một chút.
Lần trước cậu chủ nhỏ đã hại anh ta thê thảm lắm rồi, anh ta không muốn bị bà chủ hại mình nữa đâu.
Anh ta biết rõ tình cảm của lão đại với bà chủ, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, lão đại chắc chắn không tức giận bà chủ, đến lúc đó lão đại sẽ trút tất cả lửa giận lên người anh ta.
Nhưng anh ta còn chưa nói xong thì khóa chống trộm lập tức mở ra, Đầu To còn đẩy cửa ra.
Cố Ngũ trợn tròn mắt, ngay cả ông trời cũng không cho anh ta một con đường lui nào.
Cửa được mở, Hàn Nhã Thanh và Trác Thanh nhanh chóng đi vào.
“Đội trưởng Cố…” Vừa rồi Đầu To nghe thấy Cố Ngũ nói nhưng Cố Ngũ nói quá muộn.
“Cậu thật là, sao lại mở khóa nhanh như thế?” Cố Ngũ nhấc chân đá vào chân Đầu To: “Nếu xảy ra chuyện gì, nếu lão đại tìm tôi tính sổ thì tôi sẽ tìm cậu tính sổ.”
Cố Ngũ cảm thấy hôm nay anh ta thật sự rất oan ức, cho dù thế nào thì anh ta cũng muốn kéo theo một người ‘đồng cam cộng khổ’ với mình.
Hàn Nhã Thanh vào nhà, Cố Ngũ cũng sẽ không ở bên ngoài, đi theo vào nhà, anh ta muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hàn Nhã Thanh và Trác Thanh đi vào xong thì bắt đầu tìm kiếm, biệt thự rất lớn, không gian rất lớn, phòng cũng rất nhiều, Trác Thanh chưa từng đến đây, cho nên không quen thuộc với chỗ này.
“Tầng hầm, có thể ở trong tầng hầm.” Trác Thanh nghĩ nếu Trác Hiểu Lam vẫn luôn giấu người đi thì rất có thể sẽ sắp xếp trong tầng hầm.
Hàn Nhã Thanh cũng tán thành với anh ta, hai người tìm thấy cửa tầng hầm, nhưng cửa tầng hầm cũng lắp khóa chống trộm.
“Ở đây cũng có một khóa chống trộm, mau đến đây.” Trác Thanh liên tục gọi Đầu To mở khóa.
Đầu to không lập tức qua đó mà nhìn Cố Ngũ một cái, rõ ràng đang chờ đợi Cố Ngũ lên tiếng.
Cố Ngũ định lấy cớ từ chối nhưng Hàn Nhã Thanh lại đột nhiên đưa mắt nhìn qua, ánh mắt của Hàn Nhã Thanh rất nhẹ nhưng trong lòng Cố Ngũ lại chấn động.
“Cậu nhìn tôi làm gì? Làm nhanh lên.” Cố Ngũ nhấc chân đá Đầu To một cái, bà chủ đã nói thì anh ta dám không nghe theo sao? Nếu anh ta không nghe lời bà chủ nói, lão đại chắc chắn không tha cho anh ta.
“Bà chủ, người này vì sao lại bị giấu ở tầng hầm?” Cố Ngũ thở dài một hơi, cũng đi tới cửa tầng hầm, cô cả nhà họ Trác đúng là biết cách chơi bời, lại giấu đàn ông ở tầng hầm.
Cố Ngũ nhất thời đột nhiên nghĩ tới rất nhiều rất nhiều hình ảnh, có người đàn ông đẹp trai, lại thêm cô Trác rất xinh đẹp, Cố Ngũ có chút không dám nghĩ đến hình ảnh đó.
Không ngờ cô Trác lại thích như vậy, khó trách hiện tại cô Trác đã ba mươi mấy tuổi còn chưa kết hôn, hơn nữa nghe nói cô Trác cũng không có bạn trai.
Khóa chống trộm này không phức tạp như bên ngoài, đầu to lập tức mở ra, Cố Ngũ còn đang suy diễn những hình ảnh trong đầu, ngơ ngác đứng ở cửa.
“Anh nghĩ gì vậy? Có vào hay không?” Hàn Nhã Thanh liếc Cố Ngũ đang ngây người ở cửa, Cố Ngũ nghĩ gì vậy, sao vẻ mặt lại kỳ lạ thế này?
“Hả? À!” Cố Ngũ lấy lại tinh thần, thầm thở dài một hơi, sau đó Hàn Nhã Thanh đi vào tầng hầm trước, Cố Ngũ cảm thấy nếu bên trong thật sự có người đàn ông đẹp trai thì anh ta sẽ giúp lão đại giải quyết, tránh cho bà chủ mang người đi lại chọc giận lão đại, đương nhiên cũng tránh cho lão đại xử phạt anh ta.
“Quả nhiên là ở đây.” Trác Thanh vào tầng hầm, anh ta còn chưa đi vào thì lông mày đã nhíu lại: “Tôi ngửi thấy có mùi.”
Bởi vì bọn họ vẫn chưa đi vào nên không nhìn thấy phòng phẫu thuật, hơn nữa cho dù bên trong có phòng phẫu thuật thì chắc chắn cũng đóng chặt cửa, người khác cũng không ngửi thấy gì, nhưng cậu hai Trác là bác sĩ, anh ta vô cùng nhạy cảm với mùi đặc biệt này.
“Mùi gì?” Cố Ngũ đưa mắt nhìn về phía cậu hai Trác, có chút ngơ ngác.
Cố Ngũ không hiểu, không phải giấu đàn ông sao? Sao lại có mùi đặc biệt?
Có thể có mùi gì chứ? Vì sao anh ta không ngửi thấy.
“Vậy thì không sai, chúng ta nhanh lên, tôi sợ Trác Hiểu Lam đã phát hiện ra.” Lúc này vẻ mặt Hàn Nhã Thanh nghiêm túc: “Biệt thự này lắp đặt không ít máy giám sát, hơn nữa có thể kết nối với điện thoại từ xa, lúc chúng ta vào biệt thự thì Trác Hiểu Lam cũng biết rồi.”
Khi Hàn Nhã Thanh đi vào thì phát hiện có máy giám sát, chẳng qua máy giám sát quá nhiều, cô không thời gian phá hủy từng cái, hơn nữa khi cô đi vào thì Trác Hiểu Lam cũng có thể đã biết, cho nên không cần phải phá hủy máy giám sát.
Hiện tại bọn họ nắm chắc thời gian thì có thể còn kịp, dù sao lúc trước Trác Hiểu Lam không biết bọn họ sẽ tới biệt thự, lúc bọn họ đến đây thì Trác Hiểu Lam vẫn còn ở phòng bệnh.
Hàn Nhã Thanh cũng biết Trác Hiểu Lam không thể rời khỏi phòng bệnh nhanh như vậy, bởi vì Trác Hiểu Lam đang chờ thuốc của giáo sư Cổ, cô ta đang đợi xem sau khi Viên Ngữ uống thuốc xong thì có lập tức tỉnh lại hay không.
Nấu thuốc cần nhiều thời gian, lúc đó giáo sư Cổ dặn dò nấu lâu hơn, Trác Thanh đã nói người giúp anh ta nấu thuốc đủ hai tiếng.
Trác Thanh cũng tính toán thời gian bọn họ đến biệt thự mất khoảng hai tiếng.
Trác Thanh làm như vậy cũng là vì đề phòng Trác Hiểu Lam phát hiện, dù sao Trác Hiểu Lam có tính cảnh giác rất cao, hơn nữa từ trước đến nay Trác Hiểu Lam làm việc vô cùng cẩn thận.
Có Trác Thanh kéo dài hai tiếng, cho dù hiện tại Trác Hiểu Lam biết bọn họ đến biệt thự của cô ta cũng không thể chạy đến đây nhanh như vậy, đương nhiên, trong khoảng thời gian này bọn họ cần phải tìm thấy ba của Viên Ngữ.
Nhưng đúng như lời Hàn Nhã Thanh nói, khi Hàn Nhã Thanh và Trác Thanh vừa vào biệt thự của Trác Hiểu Lam thì điện thoại của Trác Hiểu Lam đã nhận được thông báo liên tục từ máy giám sát, Trác Hiểu Lam biết có người vào biệt thự của mình.