Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1068: THẸN QUÁ THÀNH GIẬN SAU KHI BỊ TỪ CHỐI (2)


Bây giờ, Bùi Vũ Ninh lại từ chối anh ta hết lần này đến lần khác …


Hơn nữa là sau khi anh ta vừa nói thích Bùi Vũ Ninh.


Điều này khiến trái tim Miêu Ngôn gần như phát điên.


Tại sao Bùi Vũ Ninh lại từ chối anh ta?


Tại sao?


Vì người đàn ông đó?


Miêu Ngôn nghĩ đến nụ hôn của Bùi Vũ Ninh dành cho người đàn ông vừa rồi, mắt anh ta hơi nheo lại, Bùi Vũ Ninh thực sự là vì người đàn ông đó mà từ chối anh ta sao?


“Ninh Nhi, nói cho tôi biết vì sao vậy?” Miêu Ngôn tức muốn nổ phổi, dù sao anh ta cũng không phải như người bình thường, đương nhiên không thể biểu lộ sự tức giận của mình ra ngoài, cũng không thể để lộ cảm xúc của mình được.


Anh ta cố hết sức kìm nén sự tức giận trong lòng và cố giữ bản thân bình tĩnh.


Bùi Vũ Ninh mím môi không trực tiếp trả lời, chỉ vô thức liếc nhìn anh Phó đang thưởng thức rượu.


Bởi vì cô đã có giao ước với người đàn ông này, nhưng chuyện này nhất định không thể nói với đàn anh.


Anh Phó đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của Bùi Vũ Ninh, anh ta ngẩng đầu lên nhìn Bùi Vũ Ninh, sau đó đột nhiên nở nụ cười, nụ cười ấy rất dịu dàng, là kiểu dịu dàng giống như muốn khảm bạn vào trong xương máu.


Anh Phó vô cùng đẹp trai, chỉ là bình thường anh ta không thường biểu lộ cảm xúc của mình ra ngoài nên cảm thấy hơi lạnh lùng. Lúc này, nụ cười ấm áp của anh ta giống như một đóa hoa nở rộ trong dòng suối nóng vậy. Nó mang một vẻ đẹp có thể khiến người khác choáng váng, hơn nữa còn có một loại hơi ấm có thể quấn lấy toàn bộ cơ thể bạn.


Hàn Nhã Thanh đã quen “vẻ đẹp” của Dương Tầm Chiêu, nhưng lúc này cũng không thể không nhìn anh Phó.


Người đàn ông này thực sự rất quyến rũ, Hàn Nhã Thanh cảm thấy Bùi Vũ Ninh chắc chắn không phải là đối thủ của anh ta.


Tuy nhiên, Bùi Vũ Ninh đã yêu thầm Miêu Ngôn nhiều năm như vậy, kiểu thích đó đã trở thành thói quen. Anh Phó muốn khiến Bùi Vũ Ninh quên Miêu Ngôn và đem lòng yêu anh ta, điều đó cũng không phải là một việc dễ dàng.


Hơn nữa, Hàn Nhã Thanh biết Bùi Vũ Ninh rất cố chấp.


Huống hồ là Miêu Ngôn vừa mới ‘tỏ tình’ với Bùi Vũ Ninh xong, Hàn Nhã Thanh biết rằng, khi Miêu Ngôn đã ‘tỏ tình’ với Bùi Vũ Ninh, trừ khi Miêu Ngôn làm điều gì có lỗi với Bùi Vũ Ninh, nếu không Bùi Vũ Ninh sẽ không thay lòng đổi dạ yêu người khác.


Bùi Vũ Ninh lúc này đang nhìn anh Phó, anh ta đột nhiên mỉm cười, Bùi Vũ Ninh sững sờ, có thể nói là ngẩn người. Trên thực tế, mặc dù người đàn ông này bình thường có hơi lạnh lùng, nhưng cũng không phải là chưa từng cười với cô, nhưng đều là kiểu cười cợt nhả, cười thô bỉ.


Mỗi lần anh ta cười với cô đều không có gì tốt đẹp, nên mỗi khi nhìn thấy anh ta cười, cô đều cảm thấy sợ hãi và nghiến răng căm hận.


Nhưng bây giờ anh ta cười như thế này …


Bùi Vũ Ninh đột nhiên cảm thấy trước mắt hơi mông lung, một số thứ dường như không quá rõ ràng, nhưng nụ cười của anh ta lại vô cùng rõ ràng, dường như nụ cười ấy đang nở trong lòng cô.


Khóe môi Bùi Vũ Ninh mím chặt, không biết tại sao, cô đột nhiên cảm thấy nhịp tim của mình như bị lỡ nhịp.


Tại sao người đàn ông này tự nhiên lại cười như vậy chứ?


Bị bệnh à!!!


Bùi Vũ Ninh nhanh chóng quay đầu, đưa mắt nhìn chỗ khác, không nhìn anh Phó nữa.


Chỉ là động tác của Bùi Vũ Ninh rõ ràng có hơi nhanh nên trông giống như đang hoảng sợ, có ý muốn né tránh.


Nụ cười trên môi anh Phó càng trở nên sâu hơn, anh ta rất hài lòng với phản ứng vừa rồi của Bùi Vũ Ninh.


Miêu Ngôn vốn không phải người bình thường, anh ta là kiểu người quan sát rất tỉ mỉ, vì vậy anh ta đương nhiên có thể nhìn thấy mọi thứ giữa Bùi Vũ Ninh và anh Phó rất rõ ràng.


Ánh mắt của Miêu Ngôn rõ ràng đang chùng xuống, lúc này trái tim anh ta cũng nặng trĩu theo, vừa rồi anh ta yêu cầu Bùi Vũ Ninh cho anh ta một lời giải thích, nhưng Bùi Vũ Ninh lại nhìn anh Phó thay vì giải thích, vì vậy Miêu Ngôn có thể chắc chắn rằng Bùi Vũ Ninh không trở về với anh ta thực sự có liên quan đến anh Phó đó.


Mà phản ứng của Bùi Vũ Ninh khi nhìn thấy anh Phó khiến trong lòng của Miêu Ngôn lo lắng hơn. Liệu Bùi Vũ Ninh có phải đã thích anh Phó đó rồi hay không?


Không, không thể nào, anh ta tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra.


“Ninh Nhi, em biết tôi rất lo lắng cho em, vì vậy tôi mới đặc biệt đến đây tìm em.” Miêu Ngôn thầm thở một hơi, anh ta cố gắng đè nén mọi bất mãn trong lòng, khi nhìn Bùi Vân Ninh lần nữa, anh ta lại nở một nụ cười vô cùng ấm áp.


“Em, em biết …” Bùi Vũ Ninh liếc nhìn Miêu Ngôn, không biết là vì căng thẳng hay vì lương tâm cắn rứt, sau nhìn Miêu Ngôn xong, cô vội vàng cúi đầu xuống.


“Ninh Nhi, những lời vừa rồi tôi đã nói rất rõ ràng, em nên hiểu tâm ý của tôi.” Miêu Ngôn vừa bị Hàn Nhã Thanh ép phải thừa nhận rằng anh ta thích Bùi Vũ Ninh, vốn bất mãn trong lòng, nhưng lúc này anh ta lại cảm thấy đúng lúc có thể lợi dụng được.


Anh ta biết quá rõ năng lực của Bùi Vũ Ninh, không ai trong số những người anh ta quen có thể so sánh được với Bùi Vũ Ninh, cũng không ai có thể cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì vì anh ta như Bùi Vũ Ninh.


Vì vậy, anh ta tuyệt đối không thể để Bùi Vũ Ninh rời đi, tuyệt đối không thể.


“đàn anh …” Bùi Vũ Ninh lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Miêu Ngôn, giọng nói của cô hơi thấp, muốn nói nhưng lại thôi.


“Ninh Nhi, em biết rằng tôi thích em, tôi thích em cho nên tôi không muốn em gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.” Miêu Ngôn nhìn dáng vẻ muốn nói nhưng lại thôi của Bùi Vũ Ninh, trong lòng anh ta càng thêm chùng xuống, nhưng trên khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười ấm áp.


Mà lúc này những lời tình cảm của Miêu Ngôn cũng vô cùng ấm áp.


Vừa rồi bị Hàn Nhã Thanh thúc ép, Miêu Ngôn nói rất miễn cưỡng, nhưng lúc này, Miêu Ngôn lại nói ra những lời tình cảm một cách dễ dàng và táo bạo như vậy.


Tuyệt đối không giống như lần đầu tiên nói ra.


“Vì vậy, trở về với tôi được không?” Không thể không nói Miêu Ngôn rất biết cách đánh vào tâm lý người khác, đặc biệt là trái tim của Bùi Vũ Ninh. Dù sao thì trước đây Bùi Vũ Ninh cũng đã thích anh ta, hơn nữa cũng đã thích nhiều năm như vậy.


Miêu Ngôn nhìn thẳng về phía Bùi Vũ Ninh, chờ đợi câu trả lời của Bùi Vũ Ninh, anh ta cảm thấy bản thân đã nói rõ ràng như vậy rồi, Bùi Vũ Ninh nhất định sẽ không từ chối anh ta nữa.


Khóe môi Sở Bách Hà co giật dữ dội, cô ta có chút kích động muốn chửi thề, người đàn ông này quá nham hiểm, quá đê tiện.


Vừa rồi anh ta thừa nhận rằng thích Bùi Vũ Ninh, thừa nhận một cách miễn cưỡng. Nếu như không phải Thanh Thanh ra tay, sợ là anh ta vẫn muốn lừa dối và không thừa nhận.


Lần này anh ta ngược lại khá chủ động.


Anh ta rõ ràng đang muốn lừa gạt Bùi Vũ Ninh, người đàn ông này thật ghê tởm, quả thật là một tên cặn bã.


Làm sao Bùi Vũ Ninh lại có thể mù quáng yêu tên cặn bã này như vậy?


Cô ta và Thanh Thanh đã làm rất nhiều để giúp Bùi Vũ Ninh thoát khỏi tên cặn bã này, nhưng bây giờ họ lại bị tên cặn bã này lợi dụng.


Sở Bách Hà càng nghĩ tới càng tức muốn nổ phổi.


Anh Phó hơi nheo mắt lại, trái tim khẽ thắt lại, tuy rằng Bùi Vũ Ninh vừa mới từ chối Miêu Ngôn, nhưng bây giờ Miêu Ngôn lại lừa Bùi Vũ Ninh bằng những lời đường mật như vậy, Bùi Vũ Ninh rất có thể sẽ bị Miêu Ngôn lừa gạt lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK