CHƯƠNG 709: CẬU BA DƯƠNG UY VÕ BÁ KHÍ, RẤT NGẦU (15)
Đương nhiên, lúc này Hàn Nghiên Nghiên cũng có rất nhiều lớp giả bộ, giả bộ để được đồng tình, được thương xót, hiện tại cô ta cũng chỉ có thể lợi dụng điểm này.
“Mẹ, con đau quá, con thật sự rất đau, có phải con sắp chết hay không, mẹ, mẹ đưa con tới bệnh viện đi, đưa con tới bệnh viện.” Hàn Nghiên Nghiên tóm lấy tay Lưu Vũ, rồi lo lắng hét lên, bây giờ cô ta chỉ muốn mau chóng trốn đi.
“Được, được, mẹ đưa con đi bệnh viện, đưa con đi bệnh viện.” Lưu Vũ cũng không muốn nhanh chóng rời khỏi đây, bà ta gật đầu lia lịa, rồi đẩy Hàn Nghiên Nghiên rời đi.
“Lưu Vũ, bà không thể rời đi, chuyện bà thông đồng với bọn bắt cóc…”
“Tôi không có, tôi không có, mấy người đừng có vu hãm tôi.” Lưu Vũ vừa nghe vậy, thì lập tức nóng nảy, hét lên một cách hung tợn.
“Ở đây chúng tôi có một ít video sau khi khôi phục lại, tất cả đều là bằng chứng về việc bà thông đồng với bọn bắt cóc.” Bùi Anh Duy nhìn bà ta, trong đôi mắt lạnh lùng không có nhiều cảm xúc.
Cậu ba nhà họ Dương đã giao phó anh phải khôi phục tự do cho người phụ nữ của anh ta càng nhanh càng tốt, cho nên, tất nhiên Bùi Anh Duy không thể để Lưu Vũ cứ như vậy mà rời đi.
Theo thủ tục chính thức, là cần phải xét xử từng bước một, thế nhưng nếu xét xử từng bước, thì chắc chắn Hàn Nhã Thanh sẽ không được lấy lại tự do nhanh chóng như vậy.
Lúc này đây, Bùi Anh Duy không đăng video lên mạng mà để cảnh sát xung quanh sử dụng máy tính để cho mọi người xem.
Anh ta mở đoạn video đầu tiên, liếc nhìn Lưu Vũ: “Trong đoạn video này, bà đã mở cửa xe của Hàn Nhã Thanh vào chiều hôm qua, sau đó lái xe của Hàn Nhã Thanh đi. Xin hỏi bà Lưu Vũ, vì sao bà phải lén lái xe của Hàn Nhã Thanh đi?”
Lúc Lưu Vũ nhìn thấy đoạn video này, khuôn mặt của bà ta càng trở nên khó coi hơn.
“Tôi, tôi, bởi vì tình hình kinh tế gần đây của tôi khá khó khăn, cho nên tôi mới lén bán xe của Hàn Nhã Thanh đi.” Trong video có hình ảnh rất rõ ràng, cho nên Lưu Vũ vốn không có cách nào phủ nhận được.
Đương nhiên Lưu Vũ biết trộm đồ là đáng hổ thẹn, nhưng dù sao nó vẫn nhẹ tội hơn việc cấu kết với kẻ bắt cóc để bắt cóc Hàn Nhã Thanh nhiều.
Dù sao thì việc bà ta lấy trộm xe cũng không thể chứng minh rằng bà ta sai người đi bắt cóc.
Chỉ là bà ta không hiểu, rõ ràng bà ta đã xóa video rồi, tại sao nó lại được khôi phục lại hết?
Tuy nhiên, chuyện Lưu Vũ từng làm chính bà ta biết rõ ràng, cho nên, bà ta biết video này là thật.
Đúng là thật sự có người khôi phục video bà ta đã xóa đi.
Về đoạn video đầu tiên này, lời giải thích của Lưu Vũ là trộm xe để bán lấy tiền, điều này tương đương với việc thừa nhận đoạn video đó là thật.
Sâu trong con ngươi của Bùi Anh Duy ẩn chứa một nụ cười lạnh lùng, không thể không nói tính toán của cậu ba nhà họ Dương thật đúng là không chê vào đâu được, không phải, phải nói là chẳng những cậu ba nhà họ Dương tính toán không chê vào đâu được, lại còn có thể biết trước.
Tất cả những điều này đã được cậu ba nhà họ Dương đoán chắc.
Video đầu tiên chỉ là giới thiệu, video thứ hai mới là trọng điểm…
“Còn có một đoạn video nữa. Trong đoạn video này, bà dẫn theo hai bọn bắt cóc đeo mặt nạ đi lên tầng, sau đó bà để chúng trốn trong phòng của Hàn Nhã Thanh…” Bùi Anh Duy lại mở ra một video khác.
Trong video, Lưu Vũ dẫn hai người đàn ông đeo mặt nạ đi vào nhà của nhà họ Hàn từ cửa sau, và đi lên tầng từ cầu thang sau, sau đó Lưu Vũ để hai người đàn ông đeo mặt nạ đi vào một căn phòng.
Hai người đàn ông đeo mặt nạ trong video lúc này giống như đúc những tên đàn ông hành hạ tàn nhẫn Hàn Nghiên Nghiên trong video lúc trước.
Cho nên đoạn video này đủ để chứng minh Lưu Vũ có cấu kết với bọn bắt cóc, nếu không vì sao bà ta phải đưa bọn bắt cóc vào trong nhà? Còn để bọn bắt cóc vào phòng của Hàn Nhã Thanh?
“Không có, không có, tôi không có, đây là giả, đây là giả, đây là do mấy người ngụy tạo.” Lưu Vũ kinh sợ, hoàn toàn kinh sợ.
Sau khi Lưu Vũ lấy lại tinh thần, bà ta điên cuồng gào thét, gào thét muốn nói cho mọi người biết video này là giả.
Bà ta vốn không mang hai tên bắt cóc lên tầng, bà ta chỉ nói cho bọn họ về vị trí phòng của Hàn Nhã Thanh, để chính họ tự đi lên.
Đây chính là nhà họ Hàn, nên làm sao bà ta có thể đần đến mức trực tiếp mang theo hai người đến phòng của Hàn Nhã Thanh như vậy được.
Hơn nữa, lúc đó rõ ràng hai người kia đều tránh khỏi theo dõi.
Video này là giả, Lưu Vũ biết rất rõ ràng video này là giả, nên bà ta mới lớn tiếng hô.
Thế nhưng, bởi vì lúc trước bà ta kêu ca quá nhiều, nên mọi người vốn cũng không tin bà ta.
Mà Bùi Anh Duy cũng không cho bà ta cơ hội kêu oan, bởi vì trong lòng Bùi Anh Duy biết rõ đoạn video này là giả.
Đúng, đây là video giả do Tiêu Chính luôn công bằng và nghiêm khắc thực hiện.
Không có nhiều người có thể mời được Tiêu Chính lắm, nhưng người có thể khiến cho Tiêu Chính làm giả video, đoán là cũng chỉ có một người như vậy – đúng vậy, người đó chính là cậu ba nhà họ Dương.
Nói thật, Bùi Anh Duy cũng không biết cậu ba nhà họ Dương làm như thế nào để Tiêu Chính đáp ứng, nói chung, anh ta cảm thấy việc này rất bí ẩn.
Tuy nhiên, chuyện này đích xác là do Lưu Vũ làm, nên cũng không tính là oan uổng cho bà ta.
Bùi Anh Duy không dây dưa nhiều ở đoạn video này, anh ta nhanh chóng mở một video khác ra.
Đoạn video này là sau mười hai giờ đêm qua, Hàn Trung Dung cùng Lưu Vũ bí mật quan sát bên ngoài qua khe cửa, Hàn Nhã Thanh đi ra từ trong phòng ông cụ Hàn, bọn họ nhanh chóng đóng cửa phòng, cảnh này vừa nhìn đã biết là trong lòng bất chính.
Tuy nhiên, so với video trước, video này quá đơn giản.
“Còn có một video cuối cùng này, video này là quản gia của nhà họ Hàn dùng điện thoại di động quay, video này có thể nghe được tiếng đối thoại, mấy người có thể nghe xem.” Bùi Anh Duy mở video cuối cùng ra.
Video cuối cùng này là khi Hàn Nhã Thanh đi tìm Lưu Vũ vào sáng hôm nay.
Trong video, mọi người có thể nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa Hàn Nhã Thanh cùng Lưu Vũ.
Trong video, có thể nghe được rõ ràng Lưu Vũ thừa nhận bà ta sai người bắt cóc Hàn Nhã Thanh.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Hàn Nhã Thanh vẫn đang nghĩ biện pháp cứu Hàn Nghiên Nghiên, đồng thời ép tất cả video về Hàn Nghiên Nghiên xuống.
“Tôi tin rằng mọi người bây giờ đã biết chuyện gì đang xảy ra, Lưu Vũ thông đồng với bọn bắt cóc vốn muốn bắt cóc Hàn Nhã Thanh, thế nhưng bọn bắt cóc này đã trói lầm người, trói Hàn Nghiên Nghiên đi, chuyện này là nhờ có Hàn Nhã Thanh báo cảnh sát, nên cảnh sát chúng ta mới có thể cứu Hàn Nghiên Nghiên ra nhanh như vậy.” Lúc này, Bùi Anh Duy mới nói rõ mọi chuyện, nhiều chứng cứ trước mặt như vậy, nên lời anh ta nói tất nhiên không ai hoài nghi.
Lời nói của Bùi Anh Duy dừng lại, anh ta đưa mắt sang nhìn Lưu Vũ, sau đó lại chậm rãi nói từng chữ: “Lúc đó, Hàn Nhã Thanh đang sốt ruột muốn cứu người, cho nên đi hỏi Lưu Vũ, vì muốn có một chút tin tức về thủ phạm, và hy vọng có thể mau nghĩ cách cứu Hàn Nghiên Nghiên ra, lúc đó rõ ràng Lưu Vũ biết Hàn Nhã Thanh làm những thứ này là để cứu Hàn Nghiên Nghiên, thế nhưng tin tức bà ta cho Hàn Nhã Thanh lại là tin giả, và vì Lưu Vũ cung cấp tin tức giả, nên đã trì hoãn cảnh sát một thời gian rất dài, dẫn đến trì hoãn thời gian cứu viện, cũng làm cho Hàn Nghiên Nghiên bị thương nặng hơn.”
Lúc này, lời nói này của Bùi Anh Duy là nói cho các vị ký giả nghe, nhưng cũng nói cho Hàn Nghiên Nghiên nghe.