Mục lục
Cô Vợ Thần Bí Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1421: THẬT RA TÔI CÓ THẺ ĐI CÙNG ANH (1)





Tuy đại vương tử cũng không biết Đường Lăng tại sao làm như vậy, nhưng cơ hội như này đại vương tử không muốn bỏ lỡ rồi!





Hơn nữa Lâm Bồi là người của anh ta, anh ta cũng rất vui lòng nhìn thấy kết quả như vậy!





“Hôm qua em đã xin anh nghỉ rồi.” Lâm Bói trước đây ở trước mặt của bát kỳ ai đều ngoan ngoãn nghe theo, càng chưa từng làm trái ý của đại vương tử, nhưng lần này cô không thể đồng ý, tuyệt đối không thể đồng ý.





Cô biết, cô một khi đồng ý rồi, cô một khi tiếp tục tiếp xúc với Đường Lăng, hậu quả chỉ sợ…





Cô sợ Đường Lăng phát hiện chuyện cô mang thai, cô cũng sợ… cũng sợ không kiểm soát được người của mình.





Sáng nay, sự dịu dàng của Đường Lăng, sự tôn trọng mà Đường Lăng đối với cô, sự quan tâm Đường Lăng dành cho cô, đã khiến cô có hơi bắt đầu…





Không, không thể, không thẻ như thế, tuyệt đối không thẻ, cho nên, cô bắt buộc phải từ chối.





Đường Lăng đối với lời từ chối của cô không có bát ngờ, anh biết cô muốn trốn, muốn tránh né anh.





Mắt của Đường Lăng luôn nhìn Lâm Bồi, khóe miệng của anh hơi mím lại, không có nói chuyện, chỉ là ánh mắt đó lại khiến người ta cảm thầy một loại đè nén sắp không thở được.





“Anh Đường nều như muồn người đi cùng, đại vương tử có thể sắp xếp khác.” Lâm Bói quay đầu, tránh né ánh mắt của Đường Lăng, trong lòng cô lúc này vẫn căng thẳng, nhưng vẫn cứng đầu từ chối.





“Tiểu vương tử chê bai tôi như vậy sao?” Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, tiếng người đó rất nhạt, rất khẽ, thấp thoáng giống như mang theo vài phân tự giễu: “Tôi có chỗ nào đắc tội với tiểu vương tử, hoặc tôi làm sai chuyện gì chọc tiểu vương tử không vui sao?”





Nếu như nghe kỹ, dường như còn có thể từ trong giọng nói lúc này của Đường Lăng nghe ra vài phần uất ức.





Đúng, chính là uất ức.





Lâm Bồi kinh ngạc trong lòng, thân thể rõ ràng đã cứng đờ, sau đó đầu của cô có hơi cứng nhắc từ từ quay lại, nhìn sang Đường Lăng lần nữa, sau đó cô liền chạm vào nụ cười ở khóe môi còn hơi cong lên của Đường Lăng.





Lâm Bồi thầm hít thở một hơi, cô biết Đường Lăng là cố ý, tuyệt đối là có ý!





Trong loại tình cảnh này, Đường Lăng nói ra lời lẽ như này, đây là muốn mạng của cô?!





Vừa rồi người của Quỷ Vực Chi Thành đích thân đến xin lỗi Đường Lăng, người của Quỷ Vực Chi Thành cung kính đối với Đường Lăng như vậy, bây giờ tắt cả mọi người đều kinh sợ Đường Lăng.





Đường Lăng của hiện nay ai dám đắc tội chứ? Ai dám chọc anh tức giận chứ?





Lâm Bối nói với bản thân không nên tức giận, không nên kích động, cô sớm đã biết bộ mặt thật của Đường Lăng, anh vốn dĩ không biết xấu hổ, vốn dĩ là mặt dày bỉ ổi.





Lâm Bồi không ngừng nói bản thân phải bình tĩnh, nhưng cô lại cảm tháy lồng ngực của mình như thiêu đốt một ngọn lửa, hơn nữa ngọn lửa đó còn càng cháy càng lớn.





“Sao có thể chứ? Anh Đường tuyệt đối đừng hiểu lầm, Lâm Bối sao lại chê bai anh Đường được chứ, Lâm Bồi khoảng thời gian này quả thật thân thể có hơi không khỏe, Lâm Bồi hôm qua cũng quả thật đã xin nghỉ với tôi.” Đại vương tử hít ngược một hơi, vội vàng giải thích, đại vương tử dù sao là người nói đạo lý, lúc này rõ ràng vẫn che chở cho Lâm Bối.





Lâm Bồi nghe thầy lời của đại vương tử, trong lòng ngược lại có chút cảm động, ở trong hoàng thát, cũng chỉ có đại vương tử đối với cô còn có vài phần quan tâm thật.





“Lâm Bồi, em bây giờ thân thể đã không có gì đáng ngại rồi, nều thân thể còn không thoải mái, lát nữa anh cho bác sĩ đến kiểm tra giúp em.” Đại vương tử nhìn sang Lâm Bối, trên mặt mang theo vài phần quan tâm, đương nhiên lời này của đại vương tử cũng coi như là nói cho Đường Lăng nghe, cũng muốn giúp Lâm Bồi.





Đại vương tử cũng biết Lâm Bói khoảng thời gian này thật sự không khỏe, mấy ngày trước khi gặp mặt, mặt của Lâm Bối trắng như tờ giấy, nều bác sĩ đến kiểm tra, thật sự kiểm tra ra thân thẻ của Lâm Bói không khỏe, Đường Lăng cũng không tiện trách Lâm Bồi.





Có điều, anh ta nhìn khí sắc hôm nay của Lâm Bối thầy không tệ, tốt hơn mấy ngày trước nhiều rồi.





“Không, không cần đâu.” Lâm Bồi chắc chắn không dám để bác sĩ đến kiểm tra cho cô, cô sợ đại vương tử thật sự gọi bác sĩ đến, cho nên vội từ chối.





“Lâm Bồi, thân thể không thoải mái thì phải khám bác sĩ, em không thể cứ trì hoãn như vậy.” Lông mày của đại vương tử nhíu lại, đối với điểm này của Lâm Bồi anh ta luôn rất bát mãn: “Anh bây giờ liên lạc bác sĩ cho em.”





“Không cân, em không sao. Thân thể của em không có vấn đề gì.” Lâm Bối nhìn thấy đại vương tử rút điện thoại muồn gọi điện thoại, lập tức khẩn trương, cô biết nếu như cô không giải thích nữa, đại vương tử khả năng thật sự sẽ gọi bác sĩ đến.





Đường Lăng tự nhiên biết Lâm Bối tại sao không để bác sĩ kiểm tra, có điều lúc này anh không có nói chuyện, không có giúp Lâm Bối giải vây.





“Em sao?” Đại vương tử sững ra, hai mắt nhanh chóng nhìn sang Đường Lăng, nhìn thấy Đường Lăng dường như không có tức giận, đại vương tử thầm thở phào nhẹ nhõm.





“Nếu thân thể của em không có vấn đề gì, nều Đường Lăng tin em như vậy, tiếp theo, em có gắng đi cùng anh Đường, tất cả mọi chuyện của anh Đường đều do em sắp xếp.” Đại vương tử vốn cho rằng Lâm Bồi thật sự là bởi vì thân thể không thoải mái, nếu Lâm Bồi thân thẻ không có ván đề, hơn nữa bây giờ cũng không có lý do từ chối Đường Lăng rồi, Đường Lăng vừa rồi là trực tiếp điểm danh kêu Lâm Bồi đi cùng, vậy chỉ có thể do Lâm Bồi tới giải quyết chuyện này.





Lâm Bối tức tối, trong lòng bắt mãn, nhưng lúc này lại không nói ra nổi một câu.





Cô biết cô bây giờ đã không có lý do từ chối, hơn nữa cô cũng không thể lần nữa làm trái ý của đại vương tử được.





Nhưng cô không cam lòng, thật sự rất không cam lòng, tại sao. lần nào người bị bắt nạt cũng là cô chứ?!





“Tiểu vương tử, có thể đi cùng nhân vật anh hùng như cậu Đường là vinh hạnh của người, bên phía quốc vương chắc chắn cũng sẽ đồng ý sự sắp xếp như vậy.” Đô đại nhân thật sự sợ người khác quên mắt ông ta, thỉnh thoảng bộc lộ một chút cảm giác tồn tại.





Sắc mặt của Lâm Bồi hơi thay đổi, lời này của Đô đại nhân ngược lại đã nhắc nhở cô.





Chuyện xảy ra tối nay chắc chắn rất nhanh sẽ truyền đến tai của quốc vương, đền lúc đó sau khi quốc vương biết thái độ của Quỷ Vực Chi Thành đối với Đường Lăng, chắc chắn sẽ vô cùng cung kính đối với Đường Lăng.





Cô bây giờ có thể từ chối đại vương tử, nhưng cô lại không thể từ chối quốc vương, hơn nữa nếu cô bây giờ từ chối rồi, ngày mai quốc vương sau khi biết được còn không biết sẽ đối với cô như nào.





Lâm Bối dùng sức hít thở một hơi, sau đó cắt lực đè cơn giận trong lòng ngực xuống.





“Đi, tôi đưa anh trở về.” Lâm Bồi đứng dậy, trực tiếp lườm Đường Lăng một cái, tuy lúc này Lâm Bối cật lực đè nén lửa giận, nhưng ngữ khí đó thật sự không tính là tốt.





“Lâm Bồi…” Đại vương tử sợ Lâm Bồi chọc giận Đường Lăng, không kìm được mà nhắc nhở.





“Tiểu vương tử, người đây là thái độ gì, cậu Đường là khách quý của nước R chúng ta, người không có gắng chiêu đãi, thế nào còn tùy hứng bừa bãi, người như này nêu để quốc vương biết…” Đô đại nhân đối với thái độ của Lâm Bồi rất là bát mãn.





“Vậy ông đi nói với quốc vương đi.” Lâm Bối lúc này đang mang một bụng lửa giận không có chỗ xả, cô không thể nồi giận với đại vương tử, đương nhiên bình thường cô chắc chắn cũng không dám đối với Đô đại nhân như vậy.





Dù sao Đô đại nhân là trợ thủ đắc lực bên cạnh quốc vương, ngay cả đại vương tử cũng không dám đắc tội với Đô đại nhân, bởi vì sợ Đô Đại Nhân nói lời không tốt trước mặt quốc vương.





Bình thường Lâm Bồi đều luôn nhịn, đương nhiên những năm nay cô luôn nhịn rát tốt, vừa rồi không biết như nào thì không nhịn được, nhát thời trực tiếp buột miệng nói ra lời kia.





Lâm Bối sau khi nói ra lời đó thì bản thân sững ra, trong lòng cũng có hơi hối hận, nhưng lời nói ra thì như bát nước hắt đi, chắc chắn không thu lại được.





Khóe miệng của Lâm Bồi mím chặt, trong lòng càng buồn bực, đều là Đường Lăng hại.





Lúc Đường Lăng chưa đến, cô rõ ràng đều luôn nhịn rất tốt, trước giờ sẽ không thát thó ở trước mặt của những người này.





Nhưng từ sau khi Đường Lăng đến, tất cả mọi thứ đều thay đổi.





Mắt của Đường Lăng lóe lên, khóe miệng từ từ nhéch lên, vừa rồi anh vốn muốn mở miệng, chỉ là không ngờ Lâm Bói mở miệng trước.





Anh biết cô ở hoàng thát đều luôn cần trọng cần thận, cô cũng luôn nén giận, cho nên anh thật sự không ngờ cô sẽ nói như vậy.





Có điều, người phụ nữ của anh không nên nén giận, người phụ nữ của anh không thể chịu ủy khuất, anh thích cô như Vậy, giống như một con mèo giơ móng vuốt, nhiều thêm vài phần hung hăng, cũng nhiều thêm vài phần sức sống.





Đô đại nhân hoàn toàn ngây ra, mặt mày khó tin nhìn tiểu vương tử, ông ta rõ ràng không ngờ tiểu vương tử vậy mà dám chống đối ông ta.





“Tiểu vương tử, người đây là đang nói chuyện với tôi sao?” Đô đại nhân nhát thời không thẻ tin tiểu vương tử bình thường luôn trầm mặc không nói luôn nén giận vậy mà ở trước mặt mọi người mà chống đối ông ta.





Lâm Bối lúc này đã hoàn hồn lại, cô không muồn gây phiền phức, bởi vì ở trong hoàng thát cô không có bát kỳ địa vị gì, cô có thể tùy ý, nhưng đến lúc đó chỉ sợ sẽ hại mẹ của cô.





Cho nên Lâm Bồi không có trực tiếp đáp trả lời của Đô đại nhân.





Khi Lâm Bồi nhìn sang Đường Lăng, vừa hay nhìn thây nụ cười còn chưa thu lại của Đường Lăng, Lâm Bói càng tức, lửa giận vừa đè xuống lần nữa bùng lên, một chút bình tĩnh vừa mới khôi phục cũng trong nháy mắt bị lửa giận nuốt chửng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK